“Tô Tô, cậu nói cái vết cắn này nếu như bị cư dân mạng thấy, sẽ hiểu lầm thành cái gì đây.”
Tiêu Mạch Nhiên dùng khăn giấy lau những giọt máu rỉ ra, trên làn da trắng như tuyết xuất hiện một vòng vết thương không đúng lúc, màu sắc rất đậm, đỏ thẫm đỏ nhạt, nhìn có vẻ khá nghiêm trọng.
Tô Thanh Hứa cảm thấy có chuyện lớn rồi, nhìn vết thương của Tiêu Mạch Nhiên, cảm giác mình đã làm chuyện xấu, chạy đến chiếc giường nhỏ của mình, dùng chăn trùm kín người, cảm thấy như vậy mới an toàn.
Tiêu Mạch Nhiên thấy mèo con không nói chuyện, còn trốn đi, từ từ đi đến bên giường mèo con, vén chăn lên.
Tô Thanh Hứa chắc hẳn đã nghe thấy tiếng bước chân của Tiêu Mạch Nhiên, kéo chăn ở bên cạnh và bên dưới thân, quấn mình thành một cái nhộng không có đầu, hai tay siết chặt chăn.
"Sao? Kéo không được, vật nhỏ này sức vẫn còn lớn."
Tiêu Mạch Nhiên đưa tay ôm cả cái nhộng, đặt lên đùi mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play