Tết trừ tịch qua đi, Thẩm Thanh Phong tranh thủ về quê thăm nhà, lần này còn đưa cả Khỉ La về Hoài Dương. Hai người cùng đến thăm ba Thẩm và mẹ Tần, cả nhà quây quần bên mâm cơm đón xuân, sum vầy đầm ấm. Đợi đến khi kỳ nghỉ phép kết thúc, hai người lại quay trở lại Giang Bắc.
Năm học mới bắt đầu, một người bận công việc, một người cặm cụi học hành.
Đời sinh viên của Khỉ La về sau cũng chẳng còn gặp chuyện rắc rối kiểu như vụ La Ngọc nữa. Thật ra cũng không ai dám gây chuyện với cô, mọi thứ yên ổn, chỉ còn việc học là chính, thỉnh thoảng mới tham gia một chút văn nghệ. Ra trường, Khỉ La được phân về Bệnh viện Nhân dân số 1 thành phố Giang Bắc, làm bác sĩ nội trú ở khoa ngoại. Lúc thực tập thì theo học thầy cô trong bệnh viện, cũng có dịp đi tỉnh khác trao đổi học tập.
Ba năm sau, cô được đặc cách làm bác sĩ chính ở khoa giải phẫu thần kinh, chuyên mổ u não các loại. Chỉ trong một năm, dưới sự hướng dẫn của thầy giáo, cô đã trực tiếp tham gia hơn ba trăm ca mổ lớn nhỏ.
Ở bệnh viện Nhân dân, gần như ai cũng biết đến vị bác sĩ nữ khoa thần kinh là học trò cưng của viện trưởng. Mới vào nghề vài năm đã có thể tự mình đứng mổ, thậm chí còn hoàn thành mấy ca cực kỳ khó, được khen là bác sĩ trẻ đầy triển vọng. Mà năm đó, Khỉ La mới 28 tuổi.
Bệnh viện Nhân dân.
Tuy đã qua giờ tan tầm, nhưng cổng lớn vẫn còn đông người xếp hàng nộp phí, khám bệnh, rộn ràng không dứt. Khỉ La thay đồ xong từ phòng nghỉ bước ra, vừa đóng cửa thì gặp bác sĩ Chu cùng khoa. Anh ta mỉm cười chào, Khỉ La cũng nhẹ nhàng đáp lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play