Khỉ La ở bệnh viện chăm nom Vệ Thiệu Hoa hai ngày, còn tranh thủ về nhà hầm canh cho anh một lần.
Thương tích ở lòng bàn tay với cánh tay của Vệ Thiệu Hoa hồi phục cũng khá nhanh, chỉ có xương sườn là cần thời gian dưỡng cho lành hẳn. Việc huấn luyện trong quân đội thì đành phải gác lại, đợi xuất viện xong mới có thể về nhà tĩnh dưỡng tiếp.
Mỗi khi rảnh rỗi, Lâm Lan Phương cũng ghé qua thăm xem tình hình thế nào. Thấy con trai mình không sao lớn, bà mới bảo Khỉ La về nhà nghỉ ngơi, còn nói buổi tối có việc muốn nói với con gái.
Khỉ La thấy mẹ có vẻ thần thần bí bí, nhưng cũng không nói rõ là chuyện gì. Dù vậy, cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời mà về nhà.
Buổi tối ăn cơm xong, Lâm Lan Phương bước vào phòng Khỉ La, không vòng vo, mở miệng hỏi thẳng:
"Khỉ La à, lần trước con hỏi mẹ chuyện Thẩm đoàn trưởng, vậy là con có ý gì với người ta phải không?"
Khỉ La bị hỏi bất ngờ, nhất thời ngẩn người. Cô có thể có ý gì chứ? Người ta đâu có thích cô, dù cô có ý thì cũng không làm được gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT