Năm mới đến, Vưu Gia nũng nịu đòi tự tay xuống bếp. Bụng đã sáu tháng, A Liệt lo lắng lắm, nhưng lại không nỡ từ chối. Anh chỉ có thể kè kè bên cạnh giúp một tay. Nhiều khi, chưa kịp Vưu Gia mở miệng, anh đã chuẩn bị sẵn những thứ nàng cần, khiến nàng vui vẻ hôn chụt chụt vào má anh, coi như phần thưởng.
Ba nhóc con đã lớn tướng, vì sợ lạnh nên cứ nằm lì trên giường đất, lười biếng chẳng muốn động đậy. Về chuyện này, Lai Phúc đã càu nhàu không biết bao nhiêu lần.
Hết Tết, thời tiết dần ấm lên, thỉnh thoảng đã có thể hé cửa đá cho gió lùa vào. Cảm giác bí bách của cả một mùa đông dường như tan biến hết. Đến cả ngọn núi trọc lốc cũng thấy đẹp lạ thường.
Khi những đốm xanh li ti bắt đầu xuất hiện trên cành cây thì cũng là lúc Vưu Gia sắp sinh. Người được chọn làm bà đỡ tốt nhất không ai khác ngoài A Liệt. Vì sợ mình lóng ngóng, anh bèn đem ba nhóc con ra làm "chuột bạch" để luyện tập. Ba nhóc chỉ hận cái gã đàn ông vô duyên này.
Nhờ luyện tập thường xuyên mà ca đỡ đẻ diễn ra suôn sẻ vô cùng. Thu dọn xong xuôi, A Liệt ôm con trai mà cười như được mùa:
"Cảm ơn em, Gia Gia. Anh thật sự... thật sự rất vui!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT