Hai người nhanh chóng tới trấn trên. A Liệt quen đường dẫn Vưu Gia vào một quán cơm để ăn trưa.
"Mình ăn chút gì ngon đã, nghỉ ngơi một lát rồi mua sắm sau. Vẫn còn kịp giờ mà."
Vưu Gia gật đầu đồng ý. Chuyến này, nàng định mua thêm áo bông. Dạo này bận quá, không có thời gian rảnh để may vá nên đành mua đồ may sẵn cho tiện. Nàng cũng muốn mua thêm ít vải dệt mềm mại, phù hợp với da trẻ con để phòng khi cần dùng đến.
A Liệt chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, vợ mua xong thì anh xách đồ, theo sát phía sau làm bảo tiêu.
Họ vừa đi vừa ngắm nghía, vừa mua sắm. Thấy chiếc xe đẩy khá tốt, sau này trong nhà cũng có thể dùng được nên mua luôn hai chiếc. Như vậy họ có thể mua nhiều lương thực hơn để đẩy về nhà.
Dù hiện tại không thiếu tiền, cả hai vẫn chưa có ý định xuống núi sinh sống. Dù ở dưới đó tiện lợi hơn nhiều, Vưu Gia lại có chút quen với cuộc sống hiện tại rồi. Mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, mỗi ngày đều bận rộn vì ngày mai, như vậy cũng tốt. A Liệt thì càng không có ý định xuống núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play