A Liệt dẫn những người miền núi đến thăm căn nhà của Vưu Gia. Nghe tin có "giường đất" mới lạ, ai nấy đều tò mò muốn xem. Vưu Gia chẳng thấy có gì đặc biệt, món này đâu phải là tuyệt kỹ có một không hai. Cứ phổ biến nó ra, càng nhiều người được hưởng lợi, coi như là làm việc tốt.
Mọi người vừa mừng rỡ, vừa cảm kích, rối rít cảm ơn, còn mang đến biếu Vưu Gia đủ thứ trân quý trong nhà. Vưu Gia từ chối cũng không được.
A Liệt mở lớp hướng dẫn, rủ mọi người cùng học cho nhanh. Hắn còn ranh ma, dẫn họ lên tận đỉnh núi gần đó, chứ không dạy ở nhà.
"Vợ ta không cho nấu cơm đâu đấy! Ai đến học thì tự mang lương thực."
Mọi người cười hề hề trêu chọc, chẳng ai tỏ vẻ khó chịu gì. Người miền núi vốn vậy, vợ với súng ống là quan trọng như nhau, "thê quản nghiêm" là chuyện thường.
A Liệt đi sớm về khuya cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Vưu Gia. Giờ nàng đang bận rộn làm đủ loại tương. Tiếc là năm nay không có phơi được "tương khối", nếu không thì đã có thể hạ tương rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT