Dạo gần đây, nhà Trần Quế Lan cứ ầm ĩ suốt ngày, tiếng đồ đạc đổ vỡ, tiếng mắng chửi vọng sang cả vách tường. Vưu Gia vốn chẳng để tâm, cứ coi như bà ta lên cơn động kinh. Nhưng nhà bên cạnh Trần Quế Lan thì không chịu nổi.
"Này, nhà Lưu Phong kia ơi," bà hàng xóm quát, "Ông bà rảnh quá hay sao mà cứ đập phá om sòm thế hả? Tôi vừa ru con ngủ được một tí thì lại leng keng quang quang. Ông bà cố tình đấy à?"
Nếu là ngày thường, Trần Quế Lan chắc chắn đã tươi cười, nói lời ngon ngọt xin lỗi, tỏ vẻ mình biết điều. Nhưng lần này, bà ta bật lại ngay:
"Tôi ở nhà tôi, tôi có phá nhà thì bà cũng không quản được. Con bà chứ có phải con tôi đâu mà liên quan? Mà bà xem đây là giờ nào, giữa ban ngày ban mặt con bà ngủ, nhà tôi đến làm ăn cũng không xong, phải hầu các người chắc? Bà tưởng bà là ai?"
Vưu Gia đứng nép sau góc tường, nghe lén mà thấy phấn khích. Mấy vụ xé nhau chí chóe này nghe mãi không chán.
"Tôi thấy bà đúng là được đằng chân lân đằng đầu đấy hả? Con tôi ngủ thì sao? Hay là bà định không đẻ con nữa? Nếu bà dám chắc thế thì tôi mặc kệ bà, còn nếu bà đẻ, sau này đừng trách tôi, tôi ngày nào cũng vác nồi lên nhà bà gõ cho mà xem, bà coi tôi có dám không!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play