Vương Tú Chi hếch mặt, giọng khinh khỉnh: "Có ai đời nào lại thấy cô nương nào ngày nào cũng kè kè bên cạnh hết anh này đến anh khác không? Thật là chướng mắt! Tôi thấy cô ta chẳng phải hạng người đoan chính gì cho cam."
Vưu Gia nghe không lọt tai, cười nhạt đáp trả: "Dì lại biết rồi đấy à? Cùng làm chung nhà máy, ăn bữa cơm thì đã sao? Cứ nhất định phải nam nữ cách xa ba thước mới vừa lòng dì? Thời buổi nào rồi mà dì còn giữ cái tư tưởng phong kiến ấy? Dì Vương à, dì phải tiến bộ lên chứ! Đầu óc toàn bã đậu, nhìn người cũng chẳng ra gì."
Vương Tú Chi tức tối hừ một tiếng, quay ngoắt đi.
Dì Trần ghé tai Vưu Gia, nhỏ nhẹ giải thích: "Hồi Thường Kim Linh mới vào xưởng, Tú Chi đã để ý rồi, định giới thiệu cho thằng cháu. Ai dè người ta chả thèm đoái hoài, Tú Chi cho là Kim Linh không biết điều, khinh thường cháu mình, nên mới ra nông nỗi này đấy."
"Ơ hay, có gì mà phải giận chứ? Người ta không ưng thì có sao, của ngon còn sợ ế à? Kiếm người khác thôi!"
"Thì ai bảo không thế? Chẳng qua Tú Chi cảm thấy mất mặt ấy mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play