Khi mọi người hoàn hồn lại, cái bệ bếp trước mặt Vưu Gia đã sạch bóng, hoàn toàn lạc lõng giữa gian bếp đầy dầu mỡ. Thật quá sạch sẽ!
Vưu Gia không nói một lời, cứ ai đưa gì thì xào nấy. Đến ngày làm thứ ba, dì Trần, người duy nhất trong bếp chịu nói chuyện với Vưu Gia, cười hỏi: "Gia Gia này, cháu lau cái bệ bếp bằng cái gì mà sạch bong thế? Nhìn lại bếp mình mà thấy chỗ nào cũng ngứa mắt!"
Vưu Gia đã pha sẵn nước bùa, đựng trong chai nhỏ, đưa ngay cho dì Trần: "Đây là cháu pha, mọi người cứ dùng ạ!"
Dì Trần vui vẻ nhận lời.
Thế là mọi người lại cắm cúi làm việc. Vương Tú Chi bĩu môi khinh bỉ, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.
Vưu Gia vênh váo tuyên bố với Lai Phúc: "Phúc Phúc, mày biết đây là gì không? Đây là tác dụng của dê đầu đàn đấy! Tao đúng là con dê có chính sự!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play