Lai Phúc tò mò hỏi: “Gia Gia, có phải ngươi muốn giúp người ở đây làm giàu, để lại tiếng thơm cho đời sau không?”
Vưu Gia giật mình lắc đầu, vội xua tay: “Không, ta không có ý tưởng vĩ đại vậy đâu. Ta chỉ nghĩ trồng các loại cây thôi. Nếu đến mùa thu hoạch, cần thêm nhân công, thì những người đi làm ăn xa có thể trở về. Lúc đó, ta sẽ cho tu đường xá, xây trường học, trạm xá. Nơi này núi non bao quanh, phong cảnh đẹp, không khí lại trong lành, hoàn toàn có thể mở cửa đón khách du lịch, làm thành khu du lịch sinh thái đặc sắc, chắc chắn hút khách lắm.”
Vưu Gia càng nói càng im lặng. "Mình không phải cá muối sao? Sao lại nảy ra ý tưởng gây dựng sự nghiệp thế này? Không được, phải dừng lại ngay!"
Nhưng nhìn gương mặt khắc khổ, chất phác của những người lớn tuổi, Vưu Gia nghĩ ra một kế sách vẹn cả đôi đường, đó là bồi dưỡng ba ba của mình.
Vưu ba ba thầm nghĩ: “Chẳng lẽ ba không muốn nằm yên hưởng thụ sao?”
Vưu Gia hạ quyết tâm, cứ thế mà làm thôi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play