Nghe nói, con ngốc Vưu Gia giờ bắt đầu trồng trọt, cứ gửi bưu điện mấy thứ rau cỏ chẳng đâu vào đâu về, chắc định giở trò tình cảm? Hừ, chắc giờ này ngày tháng của ả cũng chẳng dễ chịu gì, bố mẹ nuôi vừa không có tiền, lại chẳng có kiến thức, không trồng trọt thì làm gì!
Nghĩ đến đó, Vưu Mộng thấy khoan khoái như vừa uống một ngụm Coca ướp lạnh.
Lúc này, Vưu Gia đang dạo quanh khu chợ giao dịch, lạc đến một gian hàng đề biển “Vị diện Tu Tiên”, bày bán mấy trăm gốc cây ăn quả nhiễm linh khí.
Ban đầu Vưu Gia cũng chẳng để ý, dù sao trong không gian của cô cũng có rồi.
Nhưng Lai Phúc lại lên tiếng: "Gia Gia, cô có để ý đến cái không gian của chúng ta bao lâu rồi hả? Mấy thứ đó lớn lên dị dạng hết cả rồi, người phàm ăn vào chắc chết!"
Vưu Gia vội nhìn, ôi chao, đúng thật! Quả đào này có khi so được với đào tiên của Vương Mẫu nương nương ấy chứ? Nhìn là biết ngon rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play