Nguyễn Tê ngỏ ý muốn đưa Ansel ra ngoài dạo chơi. Sáng sớm hôm sau, nàng đã sai bảo các thị nữ chuẩn bị mọi thứ.

Có lẽ do đã được vương hậu dặn dò trước, các thị nữ lập tức tâu lại chuyện này với bà.

Vương hậu biết rằng không thể mãi giam cầm Elyse, tước đoạt tự do của con gái, nên đành phải đồng ý. Tuy nhiên, bà yêu cầu phải có cả vương tử Callister đi cùng.

Nguyễn Tê dĩ nhiên không muốn Callister đi theo. Lỡ đâu hắn giở trò, bắt nạt Ansel thì sao? Cô suy nghĩ một lát, rồi cho người mời Ibera đến.

Ibera vẫn chưa có dịp gặp Ansel. Hôm nọ, tại khu vực săn bắn, nàng chỉ thoáng thấy cậu từ xa, chưa kịp tìm hiểu nhiều. Nay nhận được lời mời của Elyse, nàng liền vui vẻ nhận lời.

Được công chúa Elyse mời, ai mà nỡ từ chối cơ chứ.

Ibera vốn chỉ nghĩ là đi dạo chơi qua loa, ai ngờ vương tử Callister cũng có mặt.

Nàng mím môi, cố ý tiến lại gần Callister hơn.

Trong vương cung, Ibera không mấy nổi bật. Trước mặt người ngoài, nàng luôn cố gắng giữ gìn hình tượng hiền dịu, ôn nhu.

Ibera khẽ cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Ra là Elyse muốn cùng vương tử Callister đi chơi. Nếu biết trước, ta đã không đến làm kỳ đà cản mũi rồi."

Callister đáp lại một cách lịch thiệp: "Được cùng các công chúa xinh đẹp đi dạo, đó là vinh hạnh của ta."

Ibera vừa định nói thêm gì đó, thì thấy Nguyễn Tê cùng Ansel đi tới.

Thiếu niên khoác một chiếc áo choàng, che đi mái tóc dài màu bạc và đôi sừng rồng lấp ló trên trán. Cổ áo hờ hững để lộ chiếc cổ trắng ngần, đuôi áo đính một viên đá quý trong suốt. Dưới mái tóc lòa xòa, gương mặt cậu đẹp đến mức khiến người ta phải nín thở. Làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ mọng, tất cả đều tinh xảo đến hoàn mỹ. Đôi mắt tròn xoe, màu xanh biếc, long lanh như ngọc bích.

Vành mũ áo choàng dường như che khuất tầm nhìn, thiếu niên đưa tay lên, từ trong ống tay áo lộ ra một đoạn cổ tay trắng nõn, điều chỉnh lại vành mũ. Khi nhận thấy ánh mắt của Ibera, Ansel ngước lên nhìn lại. Đôi mắt cậu lạnh lùng, con ngươi xanh biếc trong veo, đôi môi mỏng như cánh hoa khẽ mím lại.

Chỉ một cái liếc mắt ấy thôi, cũng đủ khiến Ibera kinh ngạc trước vẻ đẹp đến kinh người của cậu.

Ansel khẽ nhíu mày, có vẻ không thoải mái khi bị người khác nhìn chằm chằm. Cậu nép sát vào người Nguyễn Tê.

Nguyễn Tê nhận thấy, liền hơi ngẩng mặt lên hỏi cậu:

"Sao vậy?"

Lực chú ý của cô luôn đặt trọn vẹn lên người Ansel.

Ansel nhẹ nhàng lắc đầu, không muốn gây thêm phiền phức cho cô. Cậu ngoan ngoãn đứng sau lưng cô, đôi mắt tròn xoe hơi cụp xuống, nhìn chằm chằm vào vạt áo cô.

Một sợi tóc bạc lòa xòa từ áo choàng, thò ra trước ngực. Ansel chớp chớp mắt, đưa ngón tay khẽ vuốt sợi tóc, rồi chậm rãi nhét nó trở lại vào trong.

Mãi một lúc sau, Ibera mới hoàn hồn, có chút mất tự nhiên cắn môi.

"Elyse, vị này là bạn của muội sao?"

Câu hỏi hướng về Nguyễn Tê, nhưng ánh mắt nàng vẫn không kìm được mà liếc về phía Ansel.

Nguyễn Tê bước sang một bên, chắn tầm mắt của Ibera, nhàn nhạt đáp:

"Ừ."

Cô không có ý định giới thiệu cậu với nàng.

Địa điểm mà họ muốn đến không xa, chỉ là khu vực lân cận vương cung.

Do có công chúa và vương tử đến, nên binh lính đã canh gác cẩn mật từ trước. Dân chúng đều hướng ánh mắt ngưỡng mộ về phía Elyse.

Ibera cố ý đi chậm lại, tiến gần đến Callister.

Nàng vờ như vô tình nói: "Elyse và người bạn này thân thiết quá, đây là lần đầu ta thấy đấy."

Callister cũng luôn tò mò về lai lịch của thiếu niên này, nhưng dù thế nào cũng không thể tra ra thân phận của cậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play