Nguyễn Tê mím môi, khẽ dời ánh mắt đi.
"Uống bát canh giải rượu đi đã," giọng Dung Ương nhẹ bẫng, pha lẫn một chút cảm xúc khó tả. Cô bé con thế này, làm sao mà cậu chống đỡ nổi.
Nguyễn Tê nắm lấy ống tay áo cậu, ngước mặt lên nhìn, không chịu buông tha: "Không cho em hôn à?" Giọng nàng mềm nhũn, mang theo chút bất mãn nho nhỏ, còn có cả hờn dỗi: "Nhưng em muốn hôn mà." Em tốn tiền rồi đấy!
Dung Ương có chút hoảng hốt, muốn đứng dậy nhưng ống tay áo vẫn bị Nguyễn Tê nắm chặt trong tay. Sau một lúc lâu, cậu bất đắc dĩ cụp mắt xuống: "Em say rồi." Cô nhóc say rồi, dù cô có làm gì, cũng chỉ là cậu đang chiếm tiện nghi của cô thôi.
Dung Ương mím môi, có chút mờ mịt và bất lực. Lỡ như cô tỉnh rượu xong lại tìm cậu khóc nháo thì sao bây giờ?
Nguyễn Tê chớp chớp mắt: "Em không say." Thật lòng mà, nàng thật sự không say, chỉ là dễ đỏ mặt thôi. Nhưng uống nhiều rượu như vậy, nàng có chút mệt mỏi. Nguyễn Tê ngáp một cái, ngước mặt nhìn cậu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: "Thật sự không cho em hôn à?" Tiếc quá đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play