Bữa cơm gần tàn, Nguyễn Tê cảm thấy bụng mình đã căng tròn, chậm rãi đặt đũa xuống. Nàng ngước nhìn Dung Ương, đôi mắt hạnh lấp lánh.
"Chúng ta uống rượu nhé?"
Động tác của Dung Ương khựng lại, hắn từ tốn ngẩng đầu nhìn nàng, khẽ nhướng mày: "Em lại muốn giở trò gì đây?"
Hắn cứ tưởng cô nhóc này sẽ nghĩ ra trò gì hay ho, hóa ra vẫn chỉ là trẻ con. Dung Ương ngả người ra sau ghế, đôi mắt phượng đậm nét hơi hếch lên, mái tóc dài màu hạt dẻ xõa trên vai, vẻ mặt lười biếng: "Anh không uống được rượu."
Hắn biết tửu lượng của mình kém, nên chưa bao giờ động đến một giọt.
Nguyễn Tê chớp mắt, đương nhiên nàng biết tửu lượng "đồ đệ nhỏ" của mình tệ đến mức nào, một giọt cũng không nuốt nổi ấy chứ. Nhưng nàng thì khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT