Người trẻ tuổi thì khác, tiềm lực của họ không thể đo lường được. Ví như Tưởng Trát Hổ, năm đó Liễu Thiên Sanh kết thù với hắn nhưng không diệt cỏ tận gốc, dù Liễu Thiên Sanh là một trong Bát Khôi thì đã sao? Mười năm sau Tưởng Trát Hổ quay lại, vẫn đánh cho Liễu Thiên Sanh không ngóc đầu lên được.
Mà ví dụ rõ ràng nhất, không ai khác chính là bản thân Dạ Kinh Đường. Thủy Vân Kiếm Đàm không có mắt đã trêu chọc hắn, để rồi bây giờ mộ của Chu Hoài Lễ đã bị dời khỏi tổ lăng, Chu gia cả ngày nơm nớp lo sợ, không biết lúc nào Dạ Kinh Đường sẽ đột nhiên tìm đến cửa.
Tạ Kiếm Lan mười năm trước có thể sánh ngang với Hoa Linh, thiên phú chắc chắn không tồi. Hắn vì tình thương mà thoái ẩn, cũng không bị ám thương. Mười năm qua nếu hắn một lòng khổ luyện võ công, thì hiện tại đã trưởng thành đến mức nào, căn bản không thể dự đoán được.
Những người như vậy ở Đại Ngụy thực ra cũng có, ví như Hiên Viên Thiên Cương, ba mươi năm trước đã đứng đầu trong Vân Trạch Tam Kiệt, cũng không bị thương. Nếu hắn tái xuất giang hồ, có lẽ bây giờ còn lợi hại hơn cả cha mình là Hiên Viên Triều. Chỉ là vì chuyện của nghĩa phụ, Hiên Viên Thiên Cương đã nản lòng với giang hồ, không muốn tái xuất mà thôi.
Dạ Kinh Đường suy nghĩ một lát rồi hỏi:
"Tạ Kiếm Lan đã kim bồn tẩy thủ, sao lại tái xuất giang hồ?"
Hứa Thiên Ứng lắc đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT