Dạ Kinh Đường không ngờ Ngọc Hổ còn nhớ rõ những chuyện này, cười đáp: "Xem như thế đi, Ngọc Hổ cô nương hẳn còn chuẩn bị lễ vật?"
Nữ Đế thấy Dạ Kinh Đường cũng dám mở miệng đòi khen thưởng, ánh mắt ý vị thâm trường, quay đầu nhìn về phía Dạ Kinh Đường: "Ừm? Ngươi muốn cái gì?"
'Ây..."
Dạ Kinh Đường hoàn toàn bó tay với Ngọc Hổ, vì không chơi mình thành Dạ quý phi, mở trừng hai mắt nói: "Thật ra cũng không muốn cái gì, Ngọc Hổ cô nương có thể giúp mời được Lữ Thái Thanh chỉ điểm đã tính là lễ vật tốt nhất."
Nữ Đế mở rộng hồng y, khoanh tay trước ngực: "Cũng được, bất quá sinh thân mười chín tuổi không có gì đặc biệt thì không ổn. Không như vậy đi, ngươi ngẫu hứng làm một câu thơ, nếu khiến ta hài lòng, ta thưởng cho ngươi?"
Dạ Kinh Đường cũng không có yêu cầu quà, nhưng ăn Tết cũng muốn cho Ngọc Hổ vui vẻ chút nên phối hợp, thuận miệng nói đùa: "Ừm, nhị bát giai nhân thể tự tô, yêu gian trượng kiếm trảm phàm phu. Tuy nhiên bất kiến nhân đầu lạc, ám lý giáo quân cốt tủy khô."
Nữ Đế chớp chớp đôi mắt đẹp, hơi dư vị, đáy mắt hiện ra dị sắc: "Không nhìn ra, ngươi còn biết đạo lý đó?” "Ha ha, trước kia thuận miệng nghe thôi, cô nhanh sửa soạn y phục đi, ta đi trước!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play