Thái Hậu Nương Nương còn muốn hỏi hai câu lại phát hiện Thủy Nhi nói xong đã không còn âm thanh gì, trực tiếp ngủ thiếp đi, trong lòng không khỏi chặc lưỡi, cũng không đánh thức, chỉ cẩn thận quan sát tình huống chiến tổn của Thủy Nhi...
Cùng lúc đó, Ngọc Hư Quan.
Sáng sớm, trời tờ mờ sáng, Dạ Kinh Đường phi thân vượt qua núi non trùng điệp đi tới chủ phong, mặc dù Thủy Nhi vất vả một đêm nhưng đẳng sau đều là Thủy Nhi chơi đùa nên hắn cũng không mệt mỏi, thậm chí có chút thân thanh khí sảng.
Thời gian còn sớm, Dạ Kinh Đường vốn cho rằng Ngọc Hư Quan ở trên núi cao chắc hẳn bóng người thưa thớt yên lặng như tờ, nhưng đi đến Ngọc Hư Quan lại phát hiện ngoài cửa đạo quán đầy khách hành hương dậy sớm tới thắp hương, nhìn ra được chừng hai, ba trăm người, cũng không biết là mấy canh đã bò lên.
Dạ Kinh Đường vốn muốn đi Ngọc Hư Quan thắp một nén nhang, nhìn thấy cảnh này, đương nhiên không tiện chen lấn, trực tiếp vòng qua đạo quán tới rừng trúc phía sau núi.
Trên núi rời xa trần thế, đạo sĩ ở đây tu hành đều là mặt trời lặn thì nghỉ, đương nhiên cũng dậy sớm, xung quanh rừng trúc có thể nhìn thấy một vài đạo nhân chậm rãi luyện Thái Cực Quyền.
Dạ Kinh Đường thuận đường cũ đi vào cạnh hồ nước, xa xa đã nhìn thấy đạo đồng gặp phải hôm qua đang đứng trung bình tấn bên hồ nước, mặc dù tuổi tác không lớn nhưng động tác cực kỳ chuẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT