"Được rồi được rồi, là ta sai, sau này nhất định sẽ thành thật, khi nào Lục tiên tử cho mới lấy, không cho ta sẽ đi năn nỉ."
Tuyên Cơ Chân Nhân nằm trong lòng của Dạ Kinh Đường, đối với tình lang mặt dày này, nàng quả thật hết cách với hắn. Mặt ngoài nàng lại đặt cằm lên vai hắn, ghé vào tai nhỏ giọng:
"Ta có một trăm loại phương pháp thu thập ngươi, chỉ là ta lười dùng mà thôi. Nếu ngươi không muốn sau này nhà cửa không yên, cả ngày sứt đầu mẻ trán thì sau này hãy cho vi sư..."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, nhưng khi đến một khúc cua thì giọng nói của cả hai đột nhiên im bặt. Dạ Kinh Đường vừa mới băng qua khúc cua thì nhìn thấy ngã ba đường có một bóng người mặc váy dài sắc đỏ, hai tay ôm ngực đang lặng im đứng đấy, đôi mắt giấu trong màn đêm kia bình tĩnh nhìn chằm chằm vào hai người...
Vẻ mặt bất cần đời của Tuyền Cơ Chân Nhân cứng lại, toàn thân trên dưới không nhúc nhích xíu nào, một người sống như biến thành khúc gỗ trong chớp mắt.
Dạ Kinh Đường dừng chân lại, trên trán cũng lăn xuống một giọt mồ hôi lạnh, muốn buông tay ra nhưng hiển nhiên lúc này đã trễ.
Bịch... bịch. .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play