Cừu Thiên Hợp thấy cảnh này thì âm thầm lắc đầu, cảm thấy những người trẻ tuổi này đúng là không sợ chất.
Giống như lão căn bản không thấy Phụng Quan Thành ra tay lúc nào, người bình thường đứng bên ngoài quan sát võ khôi đánh nhau, ngoại trừ mấy tiếng rầm rầm thì ngay cả cái bóng cũng nhìn không thấy. Chỉ chớp mắt vài cái thôi, Vọng Hải Lâu và mấy chiếc thuyền kia liền biến thành tro bụi, chưa nói đến việc tai họa không may ráng xuống đầu, tệ hơn nữa chính là bị người giang hô mắng không có mắt.
Cừu Thiên Hợp đứng trong đình đợi một lúc liền cảm thấy mất hứng, lão bèn xoay người lại, dùng sáo làm thước chuẩn bị dạy tiểu đồ nhận biết chữ trên bia.
Tiểu nha đầu vì không muốn bị cha mẹ bắt học nên mới theo Cừu Thiên Hợp chạy tới đảo chơi, ai ngờ đến đây rồi vẫn bị lôi đi học chữ, tiểu nha đầu có chút không tình nguyện, cứ dáo dác nhìn xung quanh rồi bất chợt chỉ tay về phía sau bia đá.
"Sư phụ, đó là cái gì?”
Cừu Thiên Hợp ra phía sau tấm bia thăm dò, nhìn vê eo biển đằng sau hòn đảo, chỉ thấy trên mái nhà của Vọng Hải Lâu chợt xuất hiện một bóng người.
Cách màn mưa mờ mịt không thấy rõ bóng người nhưng có thể cảm nạận được sự lạnh lão bay thẳng đến cửu tiêu kia, nhìn từ xa người nọ chẳng khác gì một thanh kiếm Thanh Phong đang cắm ở nơi cao nhất lâu cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play