Mặc dù khả năng Tả Hiền Vương tập kích Đại Ngụy không lớn nhưng Dạ Kinh Đường cũng không coi nhẹ mấy tin tức giang hồ này, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
"Sau khi quay về ta sẽ báo tin này lên triều đình, để bên trên đi điều tra ngọn ngành, đảm bảo mọi thứ không có gì sai sót."
Phạm Thanh Hòa không đoán ra Tả Hiên Vương đang muốn làm gì, cho nên cũng không lắm lời. Sau khi đi một vòng bến tàu có thể xác định Long Chính Thanh khắc chữ tại Vọng Hải Lâu xong thì mất tung tích, không biết là chạy hay đang ở một nơi nào đó chờ Dạ Kinh Đường đến. Việc này phải đến Vọng Hải Lâu một chuyến mới có thể biết được.
Hai người thăm dò đến đây thì cũng không nghe được manh mối gì nữa, bèn cùng về, thời gian này mọi người đều nghỉ ngơi, con đường tối đen chẳng có một ánh đèn, trăng sao cũng bị tầng mây che khuất, cơ hồ chỉ nghe được tiếng bước chân của nhau.
Phạm Thanh Hòa vừa cúi đầu đi vừa suy nghĩ chuyện của Tả Hiền Vương, rồi nàng chợt phát hiện tay mình bị nắm, còn bị người kéo sang một bên.
"Cẩn thận, trên mặt đất có nước."
Phạm Thanh Hòa bị dọa đến rụt lại, cúi đầu nhìn con đường đất vàng tối đen dưới chân, phát hiện quả nhiên có một vũng nước bẩn, cũng không nói gì, chỉ im lặng rút tay về rồi xách váy vòng qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT