"Thoạt nhìn lão chưởng quỹ là người từng trải, cũng đã từng trải nghiệm giang hồ sao?”
"Thân ở trên bến tàu với ở trong giang hồ, chẳng qua chỉ khác ngươi nhìn sông núi bốn biển, ta nhìn khách khứa bốn biển mà thôi."
'Haha.. .
Mưa gió đùng đùng nhưng phía dưới mái hiên vẫn được dọn dẹp rất sạch sẽ.
Tiết Bạch Cẩm đã thay xiêm y xong, đầu đội nón lá ngồi trước bàn, gỡ mặt nạ xuống, gương mặt ẩn khuất trong bóng tối, bưng một chén trà xanh nhấm nháp, ánh mắt quan sát lão chưởng quỹ trong quán trà. Nhìn tuổi tác lão chưởng quỹ khoảng tâm sáu mươi trở lên, hai bên tóc mai đã có màu muối tiêu, ánh mắt cũng mơ màng. Không có chỗ nào đặc biệt, có vẻ đã cắm rễ ở bến tàu rất lâu.
Tiết Bạch Cẩm luôn có cảm giác lão chưởng quỹ này không giống như vẻ bề ngoài, tựa như trân Hoàng Tuyền bên bờ Vân Mộng Trạch vậy. Bên ngoài nhìn giống một người dân bình thường, thực ra tất cả đều là người đã mai danh ẩn tích trên giang hồ. Có người bị ái tình làm tổn thương, có người đã nhìn thấu thế sự. Không nhất thiết phải có nhiều cao thủ nhưng đối với những người vẫn còn hành tẩu trên giang hồ mà nói, đều được gọi là cao nhân.
Tiết Bạch Cẩm đã đi lại trong giang hồ rất lâu, từ một nữ hiệp nhỏ bé còn non nớt trở thành người đứng đầu giang hồ Chân Sơn, vốn cảm thấy bởi vì bản thân vô địch mà cô đơn, không ai sánh vai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play