Mặc dù đường xá xa xôi, nhưng đường đường đi khắp Đại Ngụy đều thông suốt, đều là đường thủy, dọc đường cũng không có chỗ bôn ba mệt nhọc.
Khác với đi đến những châu khác càng đi càng nghèo nàn, đi vê phía đông nam thì càng đi càng phong phú, đến lãnh thổ Giang Châu, nước sông phì nhiêu, hiếm thấy người dân nghèo khổ thậm chí so với Vân Châu thì thoạt nhìn càng có vẻ lịch sử thú vị hơn.
Xuất hiện loại tình huống này, cũng không phải là Vân châu không có lịch sử, mà là Vân châu là trung tâm vương triêu, ngồi Vân châu thì nắm chính quyền, từ xưa đến nay đều là khu vực mấu chốt thay đổi triều đại, ba trăm năm bị chiến hỏa san bằng một lần.
Phá nát rồi xây lại như vậy, cả Vân Châu liền chỉ còn lại một toà hoàng cung truyền thừa mấy triều đại, kiến trúc địa phương khác, lịch sử trên cơ bản sẽ không vượt qua ba trăm năm.
Mà Giang châu thì không giống thế, ở vào bản đồ cạnh góc, phía đông lân cận biển lui không thể lui, cảnh nội cũng không hiểm có thể thủ, Ô châu che chắn cho, toàn bộ Giang châu đều có thứ bảo vệ, vì thế chiến hỏa rất khó đốt tới Giang châu
Lại thêm Giang châu văn khí nặng, đều thức thời, mặc kệ ai làm Hoàng đế, đều có đại nho Giang châu làm quan lớn, xác lập chính quyên tính hợp pháp, cho nên triều đình cũng không vung đao tới phía này, dần dà xuống tới, để đông nam có rất nhiều đại gia tộc truyền thừa lâu đời.
Dạ Kinh Đường biết rõ đông nam rất nhiều quan văn, lực lượng rất lớn trên triều đình, nhưng mà cũng không tới mức che trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT