Khoảng cách còn có năm sáu trượng, lão giả liền đột nhiên tăng nhanh, một thiết quải đập ở trên tảng đá, trực tiếp làm vỡ nát gạch xanh trên mặt đất.

Dạ Kinh Đường cảm giác lòng bàn chân rung động, giống trước mặt vọt tới chính là một cự thú ba cái chân, mang theo cỗ lực áp bách Thái Sơn áp đỉnh.

Hai tay của hắn cầm đao dọc đặt tại trước người giữ vững trung tuyến, gắt gao khóa lại thân hình lão giả thiết quải, muốn phán đoán động tác ra chiêu của đối phương, dùng « Thiên Hợp Đao » phản chế.

Nhưng thời điểm lão giả thiết quải nhanh chân tới gần, hai chân, hai vai, thiết quải đều đang haotj động, cảm giác toàn thân trên dưới đều là binh khí , bất kỳ cái bộ vị gì đều giống như muốn bộc phát, lấy độ thuần thục của hắn đối với « Thiên Hợp Đao », căn bản không có cách nào bắt giữ ý đồ xác thực của đối thủ.

Đông đông đông...

Nhưng mà trong nháy mắt, lão giả đã vượt qua giới hạn bảy bước, thân hình đột nhiên nghiêng về phía trước, thiết quải trong tay như độc xà đâm ra.

Lão giả nhìn ra sâu cạn « Thiên Hợp Đao » của Dạ Kinh Đường, cho nên mới hiện thân vật lộn.

Khoảng cách bảy bước, lấy tạo nghệ của Dạ Kinh Đường đối Thiên Hợp Đao, tuyệt đối không thể phá chiêu; mà lão giả lại có một trăm phần trăm tự tin nhất kích tất sát.

Mắt thấy sắc mặt kinh sợ của Dạ Kinh Đường, thấy đối phương còn đang vội vàng phán đoán hư thực chiêu này của hắn, đáy mắt lão giả hiện lên một vòng cười lạnh, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ đâm xuyên Dạ Kinh Đường ngực, sau đó sẽ chạy tới Tĩnh Vương.

Kết quả chính là một cái chớp mắt khi không tập trung này.

Táp ——

Phía dưới ánh trăng, đao phong đột khởi, giống như Thương Long nhập thế, ác giao ngẩng đầu!

Táp ——

Mặt đường bỗng nhiên cuốn lên gió lốc!

Lão giả chỉ là vừa đưa mắt nhìn về bên trong cửa hàng sách, đao khách tuổi trẻ ‘Hốt hoảng luống cuống’ trước mắt, lại giống như trong nháy mắt thay đổi thành người khác.

Dạ Kinh Đường đặt Ly Long Hoàn Thủ Đao trước người, không có lựa chọn bất luận một loại phương thức phá chiêu nào, mà là trực tiếp dùng hai chân phát lực, lấy thân đẩy đao, tên lên chém ra một đao!

Một đao kia đại xảo bất công, không có chút che giấu, thậm chí hoàn toàn đánh ra mà không lưu lực lại để bảo hộ, chỉ dựa vào lực bộc phát doạ người đã chém thẳng ra.

Lão giả xông vào bên trong bảy bước, căn bản không có cơ hội di chuyển tránh né.

Nếu như đổi lại là người luyện võ bình thường, trong nháy mắt phân thần, liền đã bị đao này chém làm đôi.

Nhưng lão giả cũng không phải là võ giả bình thường, lúc cường thịnh đã giết qua Tông Sư, niên kỷ quá cao nên đã khiến thực lực tụt dốc, nhưng kinh nghiệm cũng sẽ không mất đi.

Lão giả đâm thẳng trái tim, Dạ Kinh Đường đẩy đao trảm về trước , theo lẽ thường thì nên chém vào thiết quải, nếu không, Dạ Kinh Đường khẳng định bị đâm xuyên tim.

Nhưng Dạ Kinh Đường căn bản không có ý tứ bổ ra thiết quải, tốc độ đã bay vụt đến cực hạn, căn bản không có biến chiêu.

Lão giả nhìn ra Dạ Kinh Đường là muốn lấy mệnh đổi mệnh, muốn thi xem ai là người gan lớn hơn, đáy mắt không khỏi lộ ra một vòng mỉa mai.

Dù sao một chiêu này quá dễ phá, lão giả bằng vào ưu thế ra tay trước, chỉ cần rẽ ngang đâm xuyên trái tim Dạ Kinh Đường, đồng thời đạp chân lướt ngang sang bên cạnh, thu thiết quải lại cản đao, liền có thể phá giải sát chiêu liều mạng này.

Lão giả cũng là làm như vậy, nhưng...

Đông ——

Một tiếng vang trầm!

Lão giả toàn lực đâm tới, thiết quải như là mũi thương, trực tiếp đâm vào ngực trái Dạ Kinh Đường.

Kết quả lão giả ngạc nhiên phát hiện, thiết quải không biết bị thứ gì đón đỡ, vậy mà không thể đâm vào lồng ngực kẻ này chút nào!

Chiều dài binh khí hai người không kém bao nhiêu, một kích không trúng, lưỡi đao đã đến trong ngực, căn bản không có cơ hội để trốn.

Lão giả đành phải lướt ngang thiết quải, đặt nằm ngang ở trước người.

Nhưng lực đạo ẩn chứa trong một đao kia, lớn hơn xa so với hắn tưởng tượn!

Keng ——

Mặt đường yên tĩnh truyền ra tiếng sắt thép bạo hưởng!

Trở về phòng thủ mặc dù ngăn trở lưỡi đao, lại ngăn không được lực đạo ẩn chứa trên thân đao.

Lão giả không có đâm vào ngực Dạ Kinh Đường, thiết quải không có điểm tựa, một tay sao có thể chống đỡ được một kích toàn lực của Dạ Kinh Đường.

Thiết quải bị đánh trực tiếp va vào trên người, mũ rộng vành lúc này vỡ nát, lưỡi đao sát qua gương mặt, tước mất nửa cái tai phải của lão giả.

Bành ——

Nhưng mà vừa đối mặt, ra sân khí thế bất phàm, lực áp bách kéo căng, cả người lão giả liền bay ra ngoài, vọt tới căn phòng phía sau.

Dạ Kinh Đường biết đối phương là lãoTông Sư, thật vất vả giả heo ăn thịt hổ mới thành công, sao lại cho đối phương cơ hội trở tay.

Tại trong lúc lão giả bay ra ngoài, Dạ Kinh Đường như bóng với hình, xoay người một đao bổ từ trên xuống dưới, từ trên không trung bổ về phía lão giả còn chưa rơi xuống đất.

Một đao kia, là Dạ Kinh Đường buổi chiều chờ Đông Phương Ly Nhân, thuận tiện ngộ ra đao thứ ba!

Táp ——

Hai đao đánh ra, không có chỗ trống phản ứng, tốc độ nhanh đến liền nhìn thấy thanh đao đều là hi vọng xa vời, lại càng không cần phải nói tới đón đỡ.

Đây cũng chính là chỗ bưu hãn của « Bát Bộ Cuồng Đao », toàn lực ứng phó chỉ công không phòng, chỉ cần một đao bên trong đó chém trúng, trên cơ bản chính là tình thế chắc chắn phải chết.

Bát Bộ Cuồng Đao quá hung hãn, hết sức lực bộc phát, đối với bản thân hao tổn cực lớn, cơ bắp rất dễ dàng xé rách bị thương, thậm chí có giải thích ‘Tay trái một đao, tay phải một đao’ chính là vì thế, chém xong về nhà dưỡng thương, ngay cả Đao Khôi Cuồng Nha Tử tiền triều, cực hạn đều chỉ có thể chém ra tám đao, cho nên gọi Bát Bộ Cuồng Đao.

Trên đời, người có thể xuất liên tục tám đao, lác đác không có mấy, nhưng từ xưa đến nay người có thể tiếp xong tám đao, cũng cơ bản không có, bình thường đều là một đao phân thắng bại.

Lão giả bị đánh bay ra ngoài, mũ rộng vành vỡ nát, lộ ra mặt mo tràn đầy nếp nhăn, ánh mắt hãi nhiên, nhận ra đây là « Bát Bộ Cuồng Đao », tự biết rơi vào tuyệt cảnh, chỉ có thể ở không trung vội vàng giơ lên thiết quải đón đỡ.

Đương ——

Một đao chém xuống Lực Phách Hoa Sơn!

Lão giả chưa đụng vào phòng xá, từ giữa không trung bị trực tiếp bổ tới trên mặt đất.

Ầm ầm ——

Gạch xanh mặt đường trong nháy mắt vỡ nát, đá vụn bắn ra, bị xô ra một cái hố nhỏ hình tròn.

Mà sóng khí tản ra, thậm chí thổi lên trang sách bên trong cửa hàng sách, làm mái tóc Đông Phương Ly Nhân bay phấp phới.

"Phốc —— "

Lão giả đập xuống đất, khí kình phản chấn, trong miệng lúc này phun ra một ngụm máu, sắc mặt hóa thành đỏ lên.

Dưới tuyệt cảnh, động tác lão giả vẫn không chậm, hai chân đạp mạnh mặt đất, bật mạnh lên, đồng thời nâng lên thiết quải đâm thẳng.

Dạ Kinh Đường đứng thẳng tiến thối tự nhiên, lão giả đã trọng thương ngã xuống đất, căn bản không có khả năng phá « Bát Bộ Cuồng Đao ».

Thời điểm lão giả ngã xuống đất cố gắng trở tay, dưới tình huống đơn giản là hẳn phải chết không nghi ngờ, muốn lấy chết đổi tổn thương, chết cũng muốn cắn đối phương một ngụm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play