Dạ Kinh Đường kỳ thực cảm thấy mười lạng tiền tiêu vặt một tháng đã là quá nhiều, khi hắn ở Hồng Hà trấn, hắn chỉ có năm mươi văn tiền tiêu vặt một tháng, thậm chí còn không đủ cho một con chim ăn.
Hắn không phải Bùi gia chủ, chỉ là nghĩa huynh của Bùi Lạc, nói nhiều nói ít cũng không thích hợp, lập tức làm ra bộ dáng ngoài ý muốn, tò mò hỏi: "Mọi rợ Bắc Lương? Người Bắc Lương đến thư viện làm gì?”
Bùi Lạc rút ra một cây chiết phiến từ phía sau thắt lưng, lắc lắc trong tay, thở dài nói:
“Hàng năm sứ thần từ Bắc Lương đều đến bái kiến Thánh thượng, thuận tiện mang theo một ít người trẻ tuổi có tài hoa, nói là tới đây thỉnh giáo học tập, kì thực là đến Đại Ngụy ta diễu võ dương oai. Thư viện chúng ta tuy không bằng Quốc Tử Giám nhưng cũng truyền thừa mấy trăm năm, đến lúc đó nhất định phải tới xem một chút.”
"Kinh Đường ca ca huynh thử nghĩ xem, khi người Bắc Lương tới đây, sư huynh sư đệ đồng môn đều là Ngũ Hoa mã, thiên kim cầu, thắt lưng đeo đai bạch ngọc khảm vàng, đầu cài cánh phượng tử kim quan. Ta lẻ loi một mình đứng ở giữa, không nói mặc vàng đới ngọc, thắt lưng cũng không có một cái để mang.”
"Người ta vừa nhìn thấy quần áo vẻ ngoài của ta, hay lắm, tên này ăn mặc mộc mạc như vậy không giống đồng môn của mình, nếu không phải là người chạy theo danh vọng thì chắc chắn là người có tài năng không nổi bật, nhất định sẽ điểm mặt chỉ tên bắt ta ngâm thơ làm phú, thể hiện tài học trong bụng."
“Ngoài cái bụng đầy mỡ ra, trong bụng còn có thứ gì nữa? Ngoài rác ra, còn có cặn bã trong đó. Như vậy chẳng phải là làm mất mặt cả nước Đại Ngụy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT