"Giang hồ chỉ có điểm này là tốt, mạnh được yếu thua thoạt nhìn dã man nhưng nếu đem yếu nhục cường ra làm quy tắc thì đó chính là nơi công bằng chính nghĩa nhất thế gian, có bản lĩnh thì có quyền thế địa vị, bối cảnh, xuất thân, sư thừa…trước mắt là cây đại thương nào đó cũng không được. Không giống như quan trường dân gian, xuất thân là thứ dân, cả đời đều là thứ dân, vĩnh viễn không có cách nào đấu với các thiếu gia ở kinh thành."
"Ta thấy Đoạn Bắc Nhai này chỉ sợ sau chừng ấy năm cũng không được coi là đầu rồng. Mấy ngày trước ngoài quan ngoại truyền đến tin tức, Dạ Kinh Đường ở Vân Châu dùng đại thương tiêu diệt Câu Trần đại vương bên kia Bắc Lương. Danh hiệu thương khôi cao hơn đao khôi nửa bậc, Dạ Kinh Đường muốn đi lên sợ là không tránh khỏi có một trận chiến với Đoạn Thanh Tịch..."
"Ta cảm thấy thanh danh của Dạ Kinh Đường Dạ đại hiệp hơi yếu, mang thân phận chỉ huy sứ Hắc Nha, cuối cùng chiếm tiện nghi. Hơn nữa thượng vị cũng quá nhanh rồi, ta nghe tiểu đạo nói là Dạ đại hiệp trưởng thành quá tuấn tú được Tĩnh Vương đương triều nhìn trúng, thu làm tân khách nhập màn, cố ý nâng đỡ thượng vị. Lần đó Hiên Viên Triều chính là chèn ép triều đình cố ý thua lôi đài, cho Dạ Kinh đường làm đá kê chân..."
"Cũng có thể, bất quá rèn sắt thì phải tự sinh cứng, có thể được triều đình nâng lên bát đại khôi, khẳng định cũng có chút bản lĩnh thật sự..."
Mấy lữ khách giang hồ đang tán gẫu phía sau, Dạ Kinh đường khiêng thanh đại thương bọc vải đen, mặt mày đen sầm dưới cái nón tre.
Đông Phương Ly Nhân kề vai sát cánh đi tới, nghe loại thuyết pháp này cũng hết sức tức giận.
Nói tốt thì thôi đi, quả thật có chút ý tứ như vậy, miễn cưỡng nâng đỡ là sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play