Tuấn mã lao nhanh ở giữa vùng đất hoang dã phía tây Lương Châu, tốc độ chậm hơn rất nhiều so với tốc độ như chớp của đêm qua.
Dạ Kinh Đường ngồi trên lưng ngựa, trong đêm bôn ba khó tránh khỏi có ba phần mệt mỏi, nhưng ánh mắt vẫn rất trong sáng, chỉ là có chút lo lắng bảo mã dưới hông có thể xảy ra chuyện vì mệt mỏi hay không.
Xế chiều hôm qua, khi xuất phát từ thành Lang Hiên, con thần mã này đã dùng mấy canh giờ chạy tới Hắc Thạch Quan, ước chừng là lộ trình của ngựa bình thường trong hai ngày.
Mặc dù nhìn không có vấn đề gì, nhưng Dạ Kinh Đường cũng không dám chạy vào chỗ chết, nửa đường dừng lại nghỉ ngơi nửa canh giờ, sau đó mới tiếp tục xuất phát, chờ đến khi trời sáng mới ra khỏi Hoang Cốt.
Thái hậu nương nương mới đầu còn dựa vào trong ngực nói chuyện phiếm, nhưng thân thể có chút hư nhược, Dạ Kinh Đường cũng không thể chủ động trò chuyện với nam nam nữ nữ để tạo hứng thú, trò chuyện một chút đã bắt đầu mệt rã rời, tựa vào trên người ngủ thiếp đi.
Lúc này trời đã sáng, Dạ Kinh Đường cúi đầu quan sát tình huống, Thái hậu nương nương nghiêng người dựa vào trong ngực híp mắt, khí sắc đã khá hơn hôm qua té xỉu rất nhiều, gò má hơi tròn của thái hậu thậm chí còn ửng đỏ, con mắt khẽ nhúc nhích thoạt nhìn giống như đang nằm mơ, nhưng cũng không rõ là đang mơ cái gì.
Dạ Kinh Đường muốn cho Thái Hậu ngủ thêm một lát, liền dùng mũ rộng vành che mặt lại, tránh ánh sáng ban ngày đánh thức nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play