"Không nhìn ra, chân con ngựa này rất khỏe, đáng tiếc không cưỡi được con Hổ Hồng của tỷ tỷ đến vùng đất bằng phẳng này, có con ngựa này, sáng mai ta có thể phi ra ngoài quan ngoại.”
Dạ Kinh Đường đã gặp qua con Hổ Hồng của Nữ Đế, thân hình như than hồng, mắt như chuông, tiếng rít dài như hổ gầm núi, phi nước đại như rồng xuống biển, cũng không phải ngựa, hoàn toàn kỳ quái như là một con dị thú.
Tuy hắn rất thèm thuồng, nhưng dám cưỡi thứ đó đi vênh vang trong thành cũng chẳng khác nào dán cái mác 'Ta là nam sủng của Nữ Đế' trên mặt, căn bản không thể thực hiện được.
Còn con đại hắc mã dưới háng Dạ Kinh Đường, mặc dù ở nhà Tam Nương ăn có hơi tròn, nhưng nó khỏe như Chim Chim, chân cẳng cũng không tệ, đặt trên giang hồ cũng coi như là ngựa khỏe hiền lành, hơn nữa cưỡi lâu thấy nghe lời từ thể xác và tinh thần.
Dạ Kinh Đường phóng ngựa vung roi mang theo Đại Ngây Ngốc chạy nhanh như chớp, vừa tán gẫu ven đường.
Hai người chạy không quá hai mươi dặm, Dạ Kinh Đường chợt nhướng mày, híp mắt nhìn về phương xa.
Sa mạc quá hoang vắng, một con thỏ rất bắt mắt, Đông Phương Ly Nhân cũng chú ý đến cách đó hai dặm, có bốn con ngựa chạy nhanh từ xa, một con phía trước và ba con phía sau, trông khí thế không tầm thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT