Chiết Vân Ly buồn ngủ, mắt sắp nhắm nghiền lại, nhưng khi Dạ Kinh Đường ngồi ở bên cạnh thì lại mở mắt ra, gương mặt đỏ lên, có chút ngượng ngùng: “Ô Vũ Thảo đó đúng là lợi hại, muội đã nói Kinh Đường ca ca không đè được muội, những gì muội nói huynh đừng coi là thật đó."
Dạ Kinh Đường lắc đầu cười khẽ: “Chỉ là nói giỡn thôi, ta không để trong lòng. Không có chuyện gì là được, vụ án ta phái người khác đi theo dõi, yên tâm ngủ đi."
"Ha ha.”
Chiết Vân Ly thực sự không dám nhớ lại dáng vẻ say khướt lúc nãy, ừ một tiếng, sau đó ngủ say.
Dạ Kinh Đường đứng ở bên cạnh chờ giây lát, đợi Vân Ly hoàn toàn ngủ mới cảm ơn Vương phu nhân một tiếng, sau đó đi về sơn trang.
Sắp tới Trung thu, thời tiết dần mát mẻ hơn một chút, sáng sớm, sương mù trắng xóa bao phủ sông hồ, thuyền buôn đi trên mặt sông, nhìn từ xa tựa như đi trong biển mây.
Chỗ cao nhất của sơn trang, cạnh một tòa lầu các bên cạnh tẩy long trì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT