Ngây Ngốc và Ngọc Hổ cô nương tin tưởng mình như thế, Dạ Kinh Đường không có khả năng lấy vật quan trọng mà tiền triều chôn giấu đưa cho Bình Thiên Giáo để trợ lực tạo phản. Nếu như chôn ở đó chính là đồ lợi quốc lợi dân, không chừng còn có thể giúp đỡ triều đình, nhưng tin tức này là Bình Thiên Giáo cho, chỉ có thể lén lút mở ra nhìn xem.
Tiền triều chế tạo cơ quan rất kỳ công, cách để mở ra mật thất, là chuyển các khối giả sơn cảnh quan xung quanh hoa viên theo thứ tự đến vị trí tương ứng, theo trọng lượng đè xuống, cát dưới mặt đất sẽ bắt đầu trượt xuống, chờ một ngày để nó chảy xong là có thể mở ra cánh cửa mật thất, mà khi đóng lại, nước Minh Long Đàm chảy ra sẽ đưa cát về lại chỗ cũ.
Lúc đầu Dạ Kinh Đường chỉ là thí nghiệm, thời gian trôi qua lâu như vậy, nếu như cơ quan hỏng cũng có thể hiểu được, nhưng mật thất cho Hoàng đế dùng, xảy ra vấn đề sẽ rơi đầu, công tượng vốn xây dựng dựa theo tiêu chuẩn công trình ngàn năm, hắn vừa đặt các hòn đá cảnh quan tới vị trí nên có, đã ngầm nghe được tiếng "Sa sa sa ~" nhỏ bé vang động, hẳn là đã trực tiếp khởi động.
Dạ Kinh Đường đứng trước hòn giả sơn chờ giây lát, cảm thấy không có vấn đề gì nên đi đến bên ngoài thủy tạ.
"Cơ quan còn dùng được, ngày mai là có thể nhìn xem tiền triều cất giấu vật gì. Các ngươi tu luyện trước, ta ra ngoài kiểm tra bản án, có chuyện gì thì để Chim Chim báo cho ta biết, ta lúc nào cũng có thể trở về."
"Chít chít." Chim Chim ghé vào bên trên thủy tạ đồng ý.
Bùi Tương Quân nhắc nhở: "Võ khôi cũng có khi thất thủ, một mình ngươi đi ra ngoài thì chú ý một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play