Đông Phương Ly Nhân cũng không đứng dậy, sau khi nhìn Dạ Kinh Đường vài lần, thì kéo váy lên để kiểm tra.
Ở dưới váy mặc một chiếc quần mỏng màu trắng, cả chiếc váy đã bị gạch đá văng vào rách tơi tả, trên chiếc quần mỏng cũng thủng hai ba chỗ, có thể nhìn thấy rõ những vết xước trên làn da trắng nõn
Đông Phương Ly Nhân thấy không có gì nghiêm trọng, thì thả váy xuống lại.
Nhưng điều nàng không ngờ đến là Dạ Kinh Đường ở sát bên cạnh ngừng thoa thuốc, rồi hắn cúi người xuống nhấc chân nàng lên.
“Hả? Ngươi làm cái gì vậy?”
Dạ Kinh Đường nhấc hai chân nàng lên, đặt ở trên đầu gối của hắn, dùng tay xé toạc cái lỗ bị rách, rồi lấy khăn lông lau nước thuốc lên chân của nàng: “Ta là nam nhân, trên người có một vài vết sẹo cũng không ảnh hưởng, nhưng nếu điện hạ có sẹo, sau này tương công thấy sẽ rất đau lòng đó, không nên bướng bỉnh.”
Chân của Đông Phương Ly Nhân bị hắn nhấc lên, hai tay bắt buộc phải chống sau lưng, nhìn thấy Dạ Kinh Đường xoa bóp chân nàng mà không hề e dè, ánh mắt nàng lộ ra vẻ xấu hổ và tức giận, nhưng cũng không rút chân ra, chỉ là nhíu mày nói: “Vừa rồi ở trên bờ sông, lúc ngươi hôn bổn vương, cuối cùng không phải là để che mắt người khác, mà là cố ý, ngươi đừng tưởng rằng bổn vương không phát hiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT