"Phong hầu có chút quá mức, loạn Ô Vương ngay cả thảm hoạ chiến tranh cũng chưa sảy ra, ta cũng chỉ tra xét chút bản án, nếu thật sự phong, người giang hồ có thể hiểu được, triều đình sợ rằng sẽ vỡ tổ, cảm thấy Tĩnh Vương và Thánh thượng dùng người thân cận thưởng phạt vô độ.
"Mà ta cũng chỉ là du hiệp giang hồ, cho ta những vật này, cũng không có nhiều tác dụng, còn không bằng theo quy củ giang hồ, Ngọc Hổ cô nương nhớ nhân tình của ta, về sau ta gặp chuyện gì, dìu ta một cái là đủ."
Nữ Đế Đại Ngụy cảm thấy Dạ Kinh Đường có chút nặng chí khí giang hồ, hơn nữa còn có chút công phu sư tử ngoạm, dù sao nàng thiếu ân tình, nhưng so sánh với một cái tước vị nhỏ thì nặng hơn nhiều.
"Ân tình có thể nhớ, nhưng đây là bí mật. Cái gọi là "Thưởng phạt phân minh", chính là đáng giết tuyệt không nhân nhượng, nên thưởng cũng không cho chối từ. Lấy công lao của ngươi, dù sao cũng phải thăng quan tiến tước làm cho triều thần nhìn một chút, nếu như lập được công không được ban thưởng, còn có bao nhiêu người sẽ tận trung với Đại Ngụy?"
Dạ Kinh Đường hiểu rõ đạo lý kia, suy nghĩ một chút rồi nói:
"Trước kia Tĩnh Vương đề cập qua "Trung Vân hầu", phong cái này hẳn là không có triều thần phản đối, ta lại ban thưởng một bảo mã hoặc bảo kiếm gì đó, ý tứ cũng còn kém không nhiều lắm."
Đại Ngụy Nữ Đế tính thêm một chút, khẽ gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT