Đông Phương Ly Nhân tự nhiên hiểu được đạo lý kia, nhưng nàng đang cố gắng hết sức để theo kịp tốc độ của sư tôn, tuy rất muốn thanh lịch và nhẹ nhàng và chú ý đến phong thái hơn, nhưng thực lực của nàng không cho phép điều đó..
Đông Phương Ly Nhân cũng không dám nói ra, chỉ hơi chú ý tới tư thái, trở nên thong dong hơn chút.
Hai người xuất phát từ tiểu trấn, cũng không cưỡi ngựa, vì thế phải dùng khinh công chạy tới; trên đường sợ gặp Dạ Kinh Đường quay trở lại nên cứ thẳng đường chính mà đi.
Đi bộ chạy vội vài dặm, lấy thân thủ hai người thì áp lực không lớn, lại không có gấp gáp, ven đường còn thưởng thức cảnh đẹp sơn thủy, tốc độ cũng không tính nhanh.
Đợi tới khi ánh trăng trên đầu cành, hai người tới bên ngoài Loan Thủy trấn, đưa mắt nhìn, có thể thấy được trong trấn đèn đuốc sáng trưng, có không ít người đi lại trên đường, tửu quán khách điếm san sát nhau, còn có thể nghe thấy tiếng bách tính rôm rả nói chuyện phiếm.
“Nghe nói tất cả người chết đều là đại nhân vật Trạch Châu, Phạm Lão Bát cũng ở trong số đó, chết quá thảm rồi...”
“Chết rất tốt! Trước kia ta chạy thuyền, còn bị Phạm Lão Bát chặn cướp. Lúc đó còn tưởng rằng những người này rất lợi hại, không nghĩ tới chỉ cần một quan gia Hắc Nha, cả đám đã chết sạch...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT