Lần chiêu hàng này rất không hợp thói thường, nhưng hiệu quả quả thật không tệ.
Bên trên Hoàng Thạch Lĩnh, sâu trong một sơn động tự nhiên, cắm hai bó đuốc.
Bốn tên thân vệ tử sĩ bị thương, ngồi dựa vào vách đá, hai mắt vô thần nhìn binh khí trong tay.
Ô Vương Đông Phương Hằng, trong mấy ngày ngắn ngủi cơ hồ đã già đi mười mấy tuổi, tóc hoa râm, trong tay cầm theo một thanh bảo kiếm khảm nạm châu ngọc, mấy lần nâng lên đặt trên cổ, nghe được những lời dưới núi vọng lên, lại ngừng lại.
Ô Vương cảm thấy bản thân là một người hào hùng, vì không để hoàng vị Đông Phương thị rơi vào tay họ khác mới tạo phản, thời vận không đủ nên thất bại, muốn thống thống khoái khoái tự vẫn, không cúi đầu trước Nữ Đế, như vậy trên sử sách đời sau, đoán chừng còn có thể lưu lại cái danh 'Tính tình cương liệt'.
Nhưng quan võ bên ngoài nói cũng có đạo lý, hắn là con trai trưởng của Thái tổ, thúc thúc của Nữ Đế đương triều, cho dù phạm vào tội mưu phản, cũng nên chừa cho hắn toàn thây an táng, hiện tại chết đi, quan binh cắt mất đầu hắn, đầu một nơi thân một nẻo, còn thối hoắc để triều thần vây xem, chết vậy thực sự quá không có thể diện...
Bên cạnh Ô Vương, Bạch Tư Mệnh mặc văn bào nhuốm máu, ngồi xếp bằng trên mặt đất, sắc mặt coi như bình tĩnh, thấy Ô Vương không dám tự vẫn, mở miệng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play