Dạ Kinh Đường muốn thẩm vấn một chút, cũng không hạ sát thủ, nhưng nhìn kỹ đã thấy sắc mặt người này bầm đen, thở ra thì nhiều hít vào thì ít, rõ ràng sống không được lâu nữa, lông mày không khỏi nhíu một cái:
“Đây là tử sĩ, tự sát rồi?”
Bùi Tương Quân cảm thấy không giống, cẩn thận kiểm tra mới phát hiện trên tay phải của người nọ cắm mấy cây trâm đen, tay phải đã phát tím.
?
Bùi Tương Quân im lặng nói: “Không phải tử sĩ, dùng ám khí không tốt, tự đâm vào tay mình trúng độc. Ác giả ác báo, đừng lãng phí Bạch Hoàng Đan cứu hắn.”
Dạ Kinh Đường vốn muốn hỏi lai lịch và mục đích của người này, nhưng những thứ này hình như không cần thiết, lãng phí thuốc trị thương đi cứu tôm tép gieo gió gặt bão này thì không cần thiết, lập tức cũng lười quản, xoay người nói:
“Được rồi, đi nhanh đi, ta cảm giác đầu óc không tỉnh táo, đợi chút nữa ở rừng núi hoang dã không tốt làm chuyện gì với các ngươi, các ngươi gọi rách cổ họng cũng không phải do ta...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT