Lúc này mới đi được có mấy ngày, thái hậu nương nương đã hơi nhớ long sàng của nữ đế, dưới sự buồn bực ngán ngẩm, hỏi:
“Đã sắp nhập thu, sao sư phụ ngươi còn chưa có chút động tĩnh gì, ta còn tưởng rằng khi qua Tây Vương Trấn có thể gặp sư phụ ngươi, trên đường cũng có người làm bạn...”
Đông Phương Ly Nhân hiểu rất rõ tính tình của sư tôn, còn bại hoại hơn cả tỷ tỷ, ngoại trừ việc chính sự thì cái gì cũng làm được. Thái hậu nương nương được nuôi trong cung một năm, rất vất vả mới nuôi ra được khí thế mẫu nghi thiên hạ, không chừng chỉ trong nửa tháng sẽ bị sư tôn dạy thành nữ nhân điên.
Nhưng Đông Phương Ly Nhân cũng không có ý ghét bỏ sư tôn, dù sao sư tôn có bản lĩnh rất lớn, cầm kỳ thư họa không gì không tinh thông, thiên phú tập võ càng là nữ tử đương đại có một không hai, hai người nàng và tỷ tỷ dù đã được coi như người đời sau hơn người đời trước nhưng cũng mới chỉ học được một nửa bản lĩnh mà thôi.
Gần một năm không gặp, Đông Phương Ly Nhân cũng có chút nhớ nhung, suy xét một chút:
“Hành tung của sư tôn mờ mịt, nhưng khẳng định tháng bảy có thể đến kinh thành, hiện tại đoán chừng đang dạo chơi ở đâu đó...”
“Bản cung đoán nàng đang ở chỗ nào đó uống say bất tỉnh nhân sự, quên cả thời gian...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT