"Không nhìn rõ, khoảng cách quá xa, chỉ thấy rõ có đội mũ che mặt, mặc một thân váy trắng, khinh công chắc chắn cao hơn ta."
Dạ Kinh Đường mới chỉ vẻn vẹn nghe những này, tất nhiên không đoán ra thân phận, nhưng nếu dựa theo châm ngôn 'Kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu' để phán đoán, người có thể theo dõi người của Bạch Tư Mệnh, đại khái vẫn là người của Ô Vương.
Dạ Kinh Đường tính toán một lát, trước tiên ghi lại việc này, cùng nhau rời khỏi biển trúc, đuổi theo hướng Bạch Tư Mệnh rời đi, tàn ảnh che trăng, dây khô bện lại với nhau trong núi sâu rừng rậm, đôi khi truyền ra vài tiếng thú gào không rõ:
"Ngao ô ~~ "
Chim mở rộng hai cánh, xoay quanh trên bầu trời đêm, đôi mắt đen sáng bóng, phản chiếu núi non trong phạm vi vài dặm, tập trung nhìn vào bốn bóng người đang nhanh tróng chạy trong rừng cây.
Bạch Tư Mệnh thân mặc áo gấm, nhờ thân pháp kinh người mà chạy trong núi như giẫm trên đất bằng, tốc độ cực nhanh, lại không gây ra chút âm thanh nào, ngẫu nhiên còn nhẹ nhàng nhảy lên cây cao, quan sát cẩn thận từng chút gió thổi cỏ lay, có thể nói là cẩn thận đến cực điểm.
Nhưng quân nhân dù có cẩn thận, cũng rất khó chú ý tới một con chim bay quanh trên không trong bầu trời đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play