"Ngươi chớ có nói hươu nói vượn, ta có thể ổn định tâm trí, nếu ngươi cứ một mực làm loạn, ta tuyệt đối không nương tay."
Dạ Kinh Đường buông lỏng bả vai Lạc Ngưng ra, thân hình đứng thẳng tắp, sắc mặt lạnh lùng, đáy mắt không chút tà niệm nào:
"Được. Đêm nay nếu ta chủ động đụng vào ngươi dù một chút, ta chính là chó con. Nhưng để cho an toàn, chúng ta vẫn nên đi thuê một gian phòng, chậm rãi so định lực, làm việc gì cũng phải chừa lại đường lui, ngươi nói đúng hay không?"
Lạc Ngưng mím môi một chút, không nói gì, đem Dạ Kinh Đường lôi về tiểu viện, nơi hai người gặp nhau lần đầu.
Ngựa còn để ở nhà Tam Nương, trong sân trừ hoa cỏ ra, còn có cá khô và tỏi treo ở cửa sổ phòng bếp, ngoài ra thì không có vật gì khác nữa, sạch sẽ gọn gàng.
Lạc Ngưng im ắng tiến vào viện, hơi dò xét, thấy được đèn phòng chính đã tắt, truyền đến tiếng hít thở rất nhỏ. Ánh mắt Lạc Ngưng ra hiệu cho Dạ Kinh Đường đi vào trong phòng chờ mình, sau đó bản thân tiến vào phòng chính, tìm kiếm thuốc trị thương.
Đinh linh lộc cộc~
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT