"Còn chưa đủ sao? Vậy ta sẽ cho nàng biết thế nào là hung ác. . ."
Kẽo kẹt kẽo kẹt ——
Cái gường cũ bị Dạ Kinh Đường lắc lư cho sắp vỡ tới nơi rồi.
Trong khi nói chuyện hắn không ngừng nháy mắt cùng thiếu phụ, để nàng phối hợp.
Nhưng thiếu phụ bướng bỉnh, gắt gao cắn răng, dùng ngón tay nắm thật chặt vạt áo, chính là không há mồm, khóe mắt thậm chí còn lăn xuống hai hàng thanh lệ.
Mặc dù thiếu phụ một chsut cũng không phối hợp, nhưng kỹ năng diễn xuất của Dạ Kinh Đường xác thực hơn người, chỉ một phen thao tác, vẫn là đem quan sai ngoài cửa lừa gạt, có tiếng xì xào bàn tán vang lên:
"Giữa ban ngày làm chuyện này, thực sự là. . . cảm giác cái giường cũng sắp gãy mất rồi, đúng là rất mạnh."
"Nữ nhân này đúng là e thẹn, mạnh như vậy còn không chịu lên tiếng."
"Giữa ban ngày như này sao dám la lớn chứ. . . Hiện tại xử lý làm sao?"
"Ừm. . . Tất nhiên là kế sách nghi binh của tặc tử kia! Đi, vào xem. . ."
"Đi đi đi. . ."
Vừa dứt lời hai người đã đi thẳng vào trong!
? !
Hai người trong phòng nghe vậy thì đều ngây ra!
Dạ Kinh Đường vốn đang nhẹ nhàng thở ra, nghe được lời cuối cùng kém chút phun ra một ngụm máu, cũng không biết nên nói là bộ khoái quá thông minh, hay là mặt quá dày, tình huống như này còn muốn chạy vào kiểm tra kỹ lưỡng? !
Nhưng mà Dạ Kinh Đường rất có tâm, đã diễn thì phải diễn tới trốn, hắn đem lớp áo ngoài kéo xuống, lộ ra vai cùng lưng rắn chắc, cấp tốc ôm lấy nữ tử dưới thân.
Vừa ôm nàng vào trong ngực, cảm giác tựa như là ôm em bé, mùi hương xông vào mũi, Dạ Kinh Đường lúc này mới hiêu được “ ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực” là gì.
Thiếu phụ bị ôm cực kỳ chặt, mắt thấy bộ khoái đang tiến đến, ngược lại mâu thuẫn đã ít đi mấy phần, nhưng vẫn không chịu phối hợp, vội vàng hấp tấp muốn đem tay cuộn tại trước người, cũng chỉ là hết sức chống đỡ Dạ Kinh Đường.
Dạ Kinh Đường mới vừa rồi còn cảm thấy nữ nhân này không biết tốt xấu, nhưng bây giờ thì cảm giác nữ nhân này thật sự không biết phối hợp như thế nào, không giống người từng trải một chút nào, cảm giác ngờ nghệch như thiếu nữ mới lớn.
Dạ Kinh Đường cũng không có cơ hội truy đến cùng, dùng chăn mền đem hai người che lại, chỉ lộ ra vai cùng lưng của mình, dùng khuôn mặt ngăn trở mặt thiếu phụ, tiếp tục lắc giường.
Ba ——
Cửa bị một cước đá văng.
Hai cái bộ khoái cầm trong tay thanh đao, chính khí lăng nhiên xông vào trong phòng, trừng to mắt nhìn về phía giường chiếu.
"A...!"
Thiếu phụ lần này coi như không có ngu ngốc nữa, nép bên tai Dạ Kinh Đường, ra dáng hét lên một tiếng, kết quả suýt chút làm lỗ tai Dạ Kinh Đường điếc luôn.
Cá người đàn bà này! Lúc này sao gọi lớn tiếng như vậy? !
Dạ Kinh Đường bị nàng hét cho ong ong trong đầu, trong lòng có ngọn lửa vô danh đang cháy, nhưng mà cái thần thái này, vừa vặn phù hợp với tình huốn trước mắt, hắn ôm lấy thiếu phụ bảo vệ chặt chẽ kĩ càng, nghiêng đầu trợn mắt nhìn qua cổng:
"Ai? ! . . . Sao? Hai vị đại nhân, các ngươi đây là?"
Hai tên quan sai cẩn thận quét mắt, phát hiện che chắn cực kỳ chặt chẽ, trừ ra tóc cái gì cũng không nhìn thấy, rõ ràng thất vọng.
Nhưng mà biểu lộ vẫn chính khí lăng nhiên:
"Buổi chiều có tặc tử tự tiện xông vào Hắc Nha, tuần tra theo thông lệ, hai người các ngươi vì sao ẩn thân nơi đây? Vừa rồi có bóng người khả nghi không?"
Tự tiện xông vào Hắc Nha?
Dạ Kinh Đường trong lòng giật mình, không ngờ tới nữ nhân này bản sự lớn như thế.
Nhưng lúc này hắn cũng không có rảnh nghĩ tiếp, cẩn thận dùng tay kéo áo khoác tới, sau đó tìm trong áo, lấy ra giấy cho thuê của chủ nhà ném cho bộ khoái, làm ra bộ dáng giận mà không dám nói gì:
"Đại nhân, ta hôm qua mới chuyển đến, ngươi cảm thấy ta giống như là dánh vẻ của tặc tử sao?"
Bộ kho*i c*m thấy không giống, một người trong đó cầm tờ giấy thuê nhà nhìn một chút, xác nhận là cư dân bình thường, sau đó đó hỏi vài câu chất vấn:
"Trời còn chưa tới, trong nhà làm chuyện loại này. . ."
Bộ khoái bên cạnh giơ tay lên nói:
"Được rồi, trời mưa lớn, nhà lại chỉ có bốn bức tường, không làm cái này thì phải làm cái gì? Đi thôi."
Nói xong hắn đem đồ vật ném đến trên giường, quay người ra cửa, còn khép cửa lại.
Dạ Kinh Đường vốn định đứng dậy, lại phát hiện hai người đi ra mấy bước, liền ngừng lại, không nhúc nhích tí nào.
Xem ra cái hai bộ khoái này cũng không phải người tầm thường, tuy mặt dày nhưng không mất đi sự cẩn thận.
Thiếu phụ cũng phát hiện điểm này, giương mắt nhìn về Dạ Kinh Đường, gương mặt băng sơn lộ ra mấy phần phức tạp, mặc dù không có nói rõ, nhưng ý tứ ánh mắt rõ ràng là —— tiếp tục làm ta.
Dạ Kinh Đường nhìn thấy đôi mặt đấy ra hiệu, trong lòng là lạ, ra dáng nói:
"Thật là mất hứng. Lão bà, không có hù dọa ngươi chứ?"
"Không, tướng công. . . Ngươi. . ."
Thiếu phụ đang chuẩn bị phối hợp, liền phát hiện vạt áo nóng lên, xúc cảm khó nói lên lời lại lần nữa xung kích tâm thần.
? !
Ánh mắt thiếu phụ lập tức xấu hổ giận dữ muốn bùng nổ, sợ ngoại nhân nghe thấy âm thanh khó nghe, vậy mà cô gắng lây tay che miệng lại, trừng mắt nhìn Dạ Kinh Đường!
Ngươi bảo ta làm mà! Nhìn ta làm gì?
Dạ Kinh Đường đưa tay nắm lấy quả dưa hấu, làm khẩu hình nói:
"Ngươi muốn chết à? Không biết diễn kịch sao? Tùy tiện nói vài tiếng đi!"
Thiếu phụ xấu hổ để toàn thân khẽ run, bắt lấy tay Dạ Kinh Đường, há mồm làm khẩu hình:
"Dâm tặc! trước tiên ngươi hãy lấy tay ra!"
Dạ Kinh Đường sợ rằng nếu hắn không giúp đỡ, thiếu phụ sẽ không thể diễn được, thế là hắn không ngừng hành động, lắc lư giường chiếu, phối hợp nói:
"Vẫn chưa thỏa mãn đúng không? Muốn liền nói đi, còn gì phải ngại chứ, thực sự là. . . mạnh nữa nè. . ."
Kẽo kẹt kẽo kẹt ——
Từ bên ngoài ngõ vẫn có thể nghe được tiếng kẽo kẹt của chiếc giường cũ kỵ phát ra.
Dạ Kinh Đường đã sắp đem giường vỡ thành từng mảnh, vắt hết óc thì hắn mới có thể nói ra mấy lời dâm đãng để đánh lạc hướng quan sai.
Nữ hiệp lãnh diễm vẫn cắn môi dưới, con ngươi đầy nước mắt nhìn chằm chằm Dạ Kinh Đường, chính là không muốn để cho người ngoài nghe được tiếng thở dốc của mình.
Nhưng khi ô ngôn uế ngữ cùng bàn tay xung kích trên tinh thần và thể xác, thần sắc nàng rõ ràng có biến hóa, sắc mặt nóng hổi, hô hấp rất là bất ổn, cái trán đầy mồ hôi.
Bên ngoài gian phòng, chỉ có thể nghe được tiếng giường lắc lư cùng những lời nói dâm đãng của Dạ Kinh ĐƯờng.
Nhưng cũng may Dạ Kinh Đường có khả năng diễn rất tốt, bộ khoái phía ngoài, cuối cùng vẫn buông xuống cảnh giác, lại truyền tới tiếng bàn luận nhỏ:
"Đúng là mặt ngoài đẹp mà lòng dạ như súc vật, miệng lại có thể dâm đãng như vậy. . .cửa sau là có ý gì?"
"Đây là một loại phương pháp rất cao thâm, hôm nào ta để ngươi mở mang kiến thức một chút. Không có gì nữa, đi thôi đi thôi. . ."
Đạp đạp ——
Sau khi hai tiếng nhảy qua tường vang lên, trong sân triệt để an tĩnh lại.
Bên trong phòng kín.
Dạ Kinh Đường âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, cẩn thận nghiêng tai lắng nghe.