Lóc cóc, lóc cóc. . .
Trời thu, núi đồi ngả màu xanh vàng. Ba con khoái mã phi nước đại dọc bờ Yến Hà, dần tiến về đô thành của vương triều Bắc Lương.
Dạ Kinh Đường đầu đội đấu lạp, bội đao vắt ngang sau hông. Vừa phóng ngựa bay nhanh, hắn vừa phóng tầm mắt ra xa, ngắm nhìn non sông đã từng đi qua, trong lòng không khỏi cảm thán năm tháng thoi đưa.
Nhìn lại, từ lúc rời Lương Châu vào mùa xuân năm ngoái đến nay cũng chưa lâu, nhưng hơn một năm qua, hắn gần như phiêu bạt khắp giang hồ – cảm nhận sự phồn hoa của đô thành hai triều, trèo qua những dãy núi trập trùng của Hồng Sơn, Ô Sơn, vung đao như mưa trên Vân Mộng Trạch và Thiên Lang hồ, cũng từng cưỡi gió rẽ sóng giữa Sa Hải và Đông Hải. . .
Trên đường đi, hắn đã gặp rất nhiều người, trải qua rất nhiều chuyện. Có người đã chết, có người đã rời đi, cũng có không ít hồng nhan ở lại bên cạnh.
Lúc bôn ba trên đường, hắn không có thời gian để hồi tưởng lại quá khứ, nhưng giờ phút này, khi trở lại bên bờ Yến Hà, hắn mới giật mình nhận ra dường như mình đã đi qua nửa đời người, hoặc đã đi hết con đường mà người thường cả đời cũng khó đi xong.
Người giang hồ phiêu bạt lâu ngày đều muốn quay về cố hương, nhưng phần lớn khi nhận ra điều đó thì đã trăm tuổi già, quê nhà vật còn người mất, muốn về cũng chẳng biết nhà ở đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play