Dạ Kinh Đường đến Hải Giác Cảng, trước tiên chạy đến miếu Dương Quan xem thử, nhưng trong ngôi miếu nhỏ bằng đất, chỉ thờ một tảng đá hình con chim sẻ lớn. Ba cô gái bên cạnh đều ngại không dám vào, chỉ có hắn chạy vào thắp một nén nhang, nên quá trình cũng không có gì nhiều để nói.
Sau khi thắp nhang xong, Dạ Kinh Đường đã dò hỏi được tung tích của Điền Vô Lượng, liền vội vã đến Tẫn An phủ.
Mấy ngày nay trên thuyền, tâm trạng của Tiết Bạch Cẩm khá sa sút, lên bờ rồi cũng không khá hơn. Dọc đường nàng đều im lặng, lúc này cũng chỉ ngồi uống trà, không để ý đến những gì đang diễn ra bên ngoài.
Chiết Vân Ly vốn thích náo nhiệt, lúc này đang ôm Điểu Điểu, từ cửa sổ nhìn cảnh hai nhóm người đánh nhau.
Khi thấy Điền Vô Lượng từ khách điếm đối diện đi ra, dứt khoát quỳ xuống trước cửa, bắt đầu dẫn mọi người bái thiên địa, đáy mắt Chiết Vân Ly thoáng hiện vẻ mờ mịt, nàng nghiêng đầu thấp giọng nói:
"Kinh Đường ca, tiểu đệ của ngươi, đầu óc có phải không được bình thường lắm không?"
Dạ Kinh Đường biết Điền Vô Lượng đã nhìn thấy mặt nghiêng của mình, phản ứng nhanh nhạy mới làm vậy, hắn nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play