"Ngươi không làm việc ở triều đình, không biết quy củ trong nha môn. Triều đình không phải giang hồ, quy tắc rất nghiêm ngặt. Giết giặc mà không báo cáo, chẳng khác nào ra ngoài không làm việc, không làm tròn trách nhiệm. Hơn nữa, sau này bị phát hiện, vì giấu giếm không báo, còn có thể bị nghi ngờ lạm sát người vô tội, bị cấp trên thẩm tra. Cho nên, chỉ cần có người chết, nha môn chắc chắn sẽ có ghi chép chi tiết. . ."
Tiết Bạch Cẩm phát hiện Dạ Kinh Đường đang sờ soạng lung tung, ánh mắt lạnh đi vài phần. Nhưng thấy hắn nhìn ra biển, mày nhíu chặt, dường như chỉ là hành động vô thức, không phải cố ý khinh bạc, nàng nghĩ rồi thôi, hỏi:
"Ngươi giết ít nhất cũng hai, ba trăm người, mỗi người đều có ghi chép sao?"
"Những kẻ có tên có tuổi, tự nhiên phải gạch tên khỏi danh sách truy nã. Còn những kẻ vô danh, tuy không có ghi chép chi tiết, nhưng cũng không đáng để dùng Ly Hồn Châm. Ly Hồn Châm dùng để phong tỏa khí mạch, những người dưới cấp tông sư, Nhâm Đốc nhị mạch còn chưa thông, một cây châm có thể phong tỏa được gì?"
Dạ Kinh Đường vừa nói chuyện, vừa cảm thấy tay mình thật sướng, còn bóp nhẹ lên cặp mông tròn lẳn, năm ngón tay chìm trong sự đàn hồi căng mọng.
?
Tiết Bạch Cẩm vốn không muốn gây sự với Dạ Kinh Đường, nhưng hắn thật sự được voi đòi tiên, liền trầm giọng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play