Thời gian thoáng chốc đã qua ba ngày.
Dạ Kinh Đường cưỡi hồng mã, ngày đêm đi trong biển cát mênh mông, thỉnh thoảng lại lấy thiên lý kính ra, ngắm nhìn cảnh sắc sa mạc trước sau như một.
Biết rõ phương hướng lại muốn đi cho nhanh, nên chuyến này không mang theo xe ngựa, hơn ba mươi người đều gọn nhẹ lên đường, phi ngựa về phía Nguyệt Nha Loan.
Lúc này, Xa Long dẫn theo hộ vệ, bảo vệ đám người Đông Phương Ly Nhân ở giữa. Thái hậu nương nương tuy trông có vẻ yếu đuối, nhưng xuất thân từ nhà tướng, thuật cưỡi ngựa không hề kém, nàng tự mình cưỡi một con ngựa cao to, thậm chí còn có tâm tư lén lút đọc sách.
Còn Hoa Thanh Chỉ chân cẳng bất tiện, không thể nào cưỡi ngựa, lại không tiện ngồi vào lòng Dạ Kinh Đường, nên đành có chút gượng gạo ngồi trong lòng Đại Ngốc Ngốc.
Bởi vì Đại Ngốc Ngốc dáng người cao ráo, chỉ thấp hơn Dạ Kinh Đường một chút, vòng một lại vô cùng hùng vĩ, còn luôn giữ tư thế ngẩng đầu ưỡn ngực, nên Hoa Thanh Chỉ vốn mảnh mai khi ngồi nghiêng trong lòng nàng, quay đầu lại là chạm mặt ngay đôi gò bồng đảo cao vút.
So sánh một chút, cảm giác còn lớn hơn cả mặt mình, áp lực ấy quả thực không thể đùa được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play