Vù vù. . .
Trời vừa hửng sáng, bên ngoài Hoàng Minh Sơn đã bị bão cát bao phủ, bên trong tối tăm mịt mù, gần như đưa tay không thấy được năm ngón.
Dạ Kinh Đường quấn khăn che mặt, chỉ để lộ đôi mắt, đứng trên đỉnh một cồn cát cao, lắng nghe động tĩnh xung quanh. Dưới chân hắn, cồn cát đang bị cuồng phong bào mòn với tốc độ mắt thường có thể thấy, cả người tựa như sắp bị nhấn chìm trong biển cát vàng.
Phía dưới cồn cát, váy của Toàn Cơ chân nhân và Phạm Thanh Hòa bị gió thổi phần phật. Dù đã che mặt bằng khăn lụa, những hạt cát li ti vẫn len lỏi qua, khiến các nàng thỉnh thoảng phải "phì phì" nhổ ra.
Hoa Thanh Chỉ và Lục Châu thì đúng là gặp đại nạn. Vốn là cành vàng lá ngọc, nào đã từng chứng kiến thiên uy đáng sợ thế này. Cả hai mặt mày trắng bệch, nhắm nghiền mắt, ôm chặt cánh tay Toàn Cơ chân nhân, chỉ sợ lơi tay một chút là bị gió cuốn đi chôn sống.
Phạm Thanh Hòa dùng tay áo che mặt, dù đứng rất gần cũng không thấy rõ bóng dáng Dạ Kinh Đường, chỉ có thể hét lớn trong gió:
"Thế nào rồi? Tìm thấy chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play