Lý Quang Hiển chỉ là một cấm quân giáo đầu, lương tháng trăm mười lạng bạc, cũng là bị bắt đi lính, sao có thể thật sự liều mạng. Vừa rồi hắn vẫn luôn đi theo sau Hoa Tuấn Thần làm nền. Hoa Tuấn Thần còn không hề hấn gì, hắn tự nhiên cũng không sao, lúc này lau mồ hôi trên trán:
"Không sao. Đám tặc tử này quả thực to gan lớn mật, nếu không phải Hoa huynh đưa kiếm cho Trọng Tôn tiên sinh, binh khí không thuận tay, hôm nay thế nào cũng phải giữ lại mấy tên. . ."
"Haiz. . ."
Hoa Tuấn Thần cũng nhận ra Lý Quang Hiển đang lười biếng giống mình, liền không nói nhiều nữa, nhanh chóng quay trở lại trước Phật đường.
Phật đường vốn nguy nga trang nghiêm, dưới sự tàn phá của Dạ Kinh Đường đã bị hư hại, mái nhà sụp một mảng lớn, để lộ ra khung xương sắt thép; cửa sổ bên hông cũng có một lỗ thủng.
Lúc này, các đệ tử của Thiên Cơ Môn đang đưa những đồng môn bị ngất từ phòng luyện đan ra cứu chữa; ba vị đại thái giám thì đang cảnh giới xung quanh Phật đường.
Trọng Tôn Cẩm mặc áo bào xám, tay cầm bội kiếm, đứng giữa phòng luyện đan bừa bộn, cẩn thận kiểm tra xem lò luyện có bị hư hại không, vẻ mặt vẫn bình thản như không, không có nhiều biểu cảm khác lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play