"Trọng Tôn tiền bối nói quá lời, ta đến đây không có ác ý, chỉ là nghe nói quý quốc luyện được một loại tiên đan, có thể giúp võ nhân thoát thai hoán cốt, muốn đến xin một viên, không biết Trọng Tôn tiền bối có tiện không?"
Các cao thủ trong Bích Thủy Lâm nghe vậy cũng không quá ngạc nhiên. Dù sao Bình Thiên Giáo chủ dù có là Võ Thánh thật, thì chênh lệch thực lực giữa hai bên hiện tại vẫn quá lớn. Chưa nói đến các loại cơ quan cạm bẫy đã được bố trí sẵn trong Bích Thủy Lâm, và đại quân cao thủ từ kinh thành có thể chi viện bất cứ lúc nào, chỉ riêng năm người đang đứng trước mặt, một mình Tiết Bạch Cẩm cũng không thể đối phó.
Trọng Tôn Cẩm thấy đối phương đến xin thuốc, sắc mặt dịu đi vài phần:
"Chuyện này là thật, nhưng Tuyết Hồ Hoa quá khó tìm, số lượng thuốc triều đình luyện được có hạn, không thể vô cớ tặng cho người ngoài. Tiết thiếu hiệp thiên phú bất phàm, nếu chịu từ nay về sau phục vụ cho Đại Lương ta, lão phu có thể thay mặt tâu lên Thánh thượng, xin cho ngươi một viên."
Tiên đan mà Bắc Lương luyện chế, vốn có ba viên để dự phòng, phòng khi sau này có cơ hội chiêu an đám người Bắc Vân Biên mà không có gì để ban thưởng. Tiết Bạch Cẩm rõ ràng có đủ tư cách để nhận thuốc, vì thế lời Trọng Tôn Cẩm nói không phải là giả.
Tiết Bạch Cẩm nghe yêu cầu này, không lập tức phản bác, mà một tay chắp sau lưng, ra vẻ trầm tư, một lát sau mới nói:
"Không phải tại hạ không biết thân biết phận, nhưng giá mà nữ đế Nam triều đưa ra cho ta là tước vị Trấn Nam Hầu thế tập võng thế, cai quản bốn quận Thiên Nam, ta còn chưa đồng ý. Bắc Lương chỉ cho một viên thuốc mà muốn Tiết Bạch Cẩm ta tận trung, quả thực có chút miễn cưỡng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play