Trở lại Thừa Thiên phủ, trời đã về khuya.
Dạ Kinh Đường lặng lẽ nhảy lên hành lang lầu hai của khách điếm, vừa ngẩng lên đã thấy Điểu Điểu đang đi tuần trên lan can, bóng lưng u buồn mang theo ba phần cô tịch, miệng khẽ "cúc kít cúc cu", dường như đang ngâm nga: "Hoàng hôn buông yên bên bờ cỏ thơm. Hoa không có Điểu cài, rượu không có Điểu mời, say cũng chẳng có Điểu nào quản. . ."
Dạ Kinh Đường thầm lắc đầu, tiến lại gần đút cho nó mấy miếng thịt khô rồi đi đến cửa phòng kiểm tra.
Trong phòng Vân Ly vẫn còn sáng đèn. Có lẽ vì buổi chiều giao đấu với tông sư, bị đánh cho bầm dập, nàng đã nhận ra sự chênh lệch của bản thân. Lúc này, nàng không còn ham chơi nghịch ngợm nữa mà đang đứng giữa phòng, tay cầm trường đao, mắt nhắm nghiền, bất động, dường như đang cảm ngộ "Đao ý" .
Là một tay chơi đao lão luyện, Dạ Kinh Đường đương nhiên hiểu Vân Ly đang làm gì nên không lên tiếng quấy rầy. Hắn đứng ở cửa một lát, đợi đến khi Vân Ly mở mắt, bắt đầu khoa tay múa chân các chiêu thức, mới giơ tay gõ nhẹ cửa phòng:
Cốc cốc. . .
Chiết Vân Ly nghe tiếng gõ cửa, liền nhanh chóng thu đao vào vỏ, xoay người mở cửa:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play