Mặt trời lặn về phía tây, trong một khách điếm ở phía đông thành Thừa Thiên.
Cửa sổ căn phòng hướng ra đường trên lầu hai đang mở, Dạ Kinh Đường đứng bên cửa sổ, nhìn vầng dương đỏ rực sắp lặn sau đỉnh núi.
Trên chiếc bàn cách đó không xa, Phạm Thanh Hòa tay cầm bông gòn, ánh mắt đầy xót xa lau lên cánh tay trắng nõn:
"Con gái con đứa, học gì không học, lại đi học công phu ngoại gia. Ngươi xem này, bị đánh cho bầm dập hết cả. . ."
"Hắt xì— "
Chiết Vân Ly mặc một chiếc váy hiệp nữ màu đen, trước ngực xám xịt toàn bột vôi chưa phủi sạch. Nón lá treo sau lưng, trên mái tóc búi cao cũng dính một ít. Mắt nàng đã rửa sạch nên có thể mở ra, nhưng vành mắt vẫn còn đỏ hoe, thỉnh thoảng lại hắt hơi, phàn nàn vài câu:
"Người giang hồ Bắc Lương thật không có võ đức, đã là tông sư rồi mà còn rắc vôi, trong đó còn trộn cả bột ớt, có mất giá không chứ. . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play