Sau khi trải qua sóng gió ở Thiên Lang hồ, đột nhiên đến Đông Minh sơn biệt lập với thế giới bên ngoài, nhịp sống gần như không có việc gì làm khiến người ta có chút không quen.
Sáng ăn cơm xong, việc còn lại chỉ là nhàn rỗi. Dạ Kinh Đường thuộc loại người không ngồi yên được, vết thương chưa lành không tiện luyện quyền cước, liền theo Thanh Hòa đến tham quan ruộng thuốc sâu trong núi, coi như là đi du xuân sớm.
Năm ngoái, "ngốc nghếch" đều ở Vân An thành, nay đến quan ngoại, chắc chắn muốn đi xem khắp nơi. Nhưng có sư tôn ở bên, nàng không tiện làm nàng dâu nhỏ dìu dắt tình lang như Thanh Hòa, chỉ đi theo sau, tay xách một ít đồ dã ngoại, cùng sư tôn đi dạo đông tây.
Tính cách của Thủy Nhi khiến nàng dường như hứng thú với mọi thứ. Nàng ung dung dạo chơi non nước, thỉnh thoảng dừng chân nghỉ ngơi lại trêu chọc Thanh Hòa vài câu:
"Không hổ là đạo thánh có khinh công độc bộ thiên hạ, hôm qua vất vả cả đêm, sáng sớm leo núi chân cẳng vẫn còn lanh lẹ như vậy. . ."
"Ngươi không nói chuyện thì chết à?"
"Chỉ có bốn chúng ta, lại không có người ngoài, không nói chuyện thì buồn tẻ lắm. . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play