Khương Trạm nhìn Vệ Tiểu Trì rơi nước mắt lã chã, câu “cậu chán sống à” vừa tới miệng lại nuốt trở vào.
Khuôn mặt Vệ Tiểu Trì hằn mấy cú đấm, bầm tím loang lổ, đặc biệt má trái sưng vù một mảng, nhưng Hàn Tử Ương liếc mắt một cái đã nhận ra cậu.
Hàn Tử Ương đưa tay chọc vào má trái Vệ Tiểu Trì. Lực không mạnh, nhưng cơ mặt cậu vẫn run lên một chút.
Đó là phản ứng tự nhiên, không phải giả vờ.
Xem ra không phải do hóa trang, mà thật sự là bị đánh.
Hàn Tử Ương ngẩn người:
“Không phải chứ, sao cậu lại ra nông nỗi này? Bị đánh tới mức nghĩ quẩn, chạy thẳng ra giữa đường à?”
Lúc này, đội bóng rổ vừa kết thúc tập luyện, cả đám đang đi ra khỏi trường, thì Vệ Tiểu Trì bất ngờ xông ra, như ruồi mất đầu lao thẳng xuống đường.
Nếu không phải Khương Trạm kịp thời nhanh tay kéo lại, cậu đã có thể bị xe tải cán thành một bãi tương cà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT