Trong lúc ăn mì, sắc mặt Khương Trạm có chút khó coi, dường như không vui, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn ăn hết, không đưa ra yêu cầu gì khác.
Vệ Tiểu Trì trong lòng cảm tạ trời đất, vội vàng ăn xong, rồi nhanh chóng kéo Khương Trạm rời khỏi quán mì, chỉ sợ vị đại thần này lại nổi hứng đòi hỏi thêm gì nữa.
Nghỉ trưa chỉ có một tiếng đồng hồ, may mà chỗ này cách trường học không xa, thời gian cũng dư dả.
Khương Trạm chở cậu chạy về trường, khi đi ngang qua một quán đồ uống thì dừng xe.
Bữa trưa ăn mì bò hơi ngấy, trong dạ dày anh cứ vương lại mùi tanh khó chịu, vì vậy liền sai Vệ Tiểu Trì đi mua cho mình một ly nước chanh để giải ngấy.
“Nhớ cho đá.” Khương Trạm đưa điện thoại của mình cho Vệ Tiểu Trì.
Màn hình sáng lên với mã QR thanh toán. Ngón tay Vệ Tiểu Trì khẽ động, rõ ràng là muốn dùng chính điện thoại của Khương Trạm để trả. Nhưng ngay khoảnh khắc chuẩn bị đưa tay ra, cậu lại rụt về, rồi xoay người bước đến quán nước ven đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play